《兰陵王(和清真)》拼音版

宋代叶隆礼

  • lán
  • líng
  • wáng
  • qīng
  • zhēn
  • --
  • lóng
  • zhí
  • niǎo
  • niǎo
  • yóu
  • yún
  • zhàn
  • lán
  • zhōu
  • shàng
  • céng
  • huí
  • fěn
  • huáng
  • nòng
  • chūn
  • shī
  • pín
  • tuō
  • qīng
  • guó
  • jīn
  • zūn
  • qián
  • quàn
  • yáng
  • tái
  • yān
  • shù
  • wàn
  • zhòng
  • kōng
  • yǒu
  • xiāng
  • chǐ
  • piāo
  • líng
  • huān
  • píng
  • lǎn
  • zhǎn
  • luó
  • qīn
  • xiū
  • duì
  • yáo
  • zhé
  • chāi
  • fēn
  • jìng
  • méng
  • nán
  • shí
  • kàn
  • táo
  • yíng
  • xiào
  • liǔ
  • zhī
  • chuí
  • jié
  • fāng
  • cǎo
  • àn
  • shuǐ
  • 驿
  • cháng
  • duàn
  • huà
  • lán
  • běi
  • hán
  • lèi
  • hén
  • xiǎng
  • zhù
  • yàn
  • chén
  • qīn
  • lóng
  • shēng
  • tiān
  • liú
  • shuǐ
  • qíng
  • bēi
  • shěn
  • yuē
  • kuān
  • dài
  • róng
  • yuàn
  • kān
  • dēng
  • huǎng
  • tīng
  • zhèn
  • àn

叶隆礼简介

宋代·叶隆礼的简介

叶隆礼,字士则,号渔村,嘉兴(今属浙江)人。理宗淳祐七年(1247年)进士。十年,通判建康府。十二年,除国子监簿(《景定建康志》卷二四)。开庆元年(1259年),为两浙运判兼知临安府(《咸淳临安志》卷四九)。景定元年(1260年)。知绍兴府(《宝庆会稽续志》卷二)。入元后销声匿迹。事迹《宋史》不载。

...〔 ► 叶隆礼的诗(2篇)