《次韵马参议留别》拼音版

宋代叶梦得

  • yùn
  • cān
  • liú
  • bié
  • --
  • mèng
  • róng
  • chē
  • bǎi
  • liǎng
  • nán
  • pān
  • qián
  • shǐ
  • shí
  • jiān
  • jiù
  • jīn
  • tūn
  • shuò
  • shén
  • dōu
  • xīn
  • lìng
  • sǒng
  • wán
  • yán
  • chuán
  • shēng
  • bào
  • lián
  • sān
  • jié
  • chù
  • mào
  • bǎi
  • jiān
  • shù
  • huì
  • kàn
  • qín
  • jié
  • huī
  • dīng
  • dài
  • zhí
  • róng
  • mán
  • qīng
  • tán
  • xiào
  • shí
  • néng
  • gòng
  • miào
  • qiān
  • piān
  • wèi
  • shān
  • huǎn
  • dài
  • qiě
  • cóng
  • huáng
  • lǎo
  • é
  • guān
  • xíng
  • fèng
  • chén
  • bān
  • fēn
  • xié
  • zuò
  • tàn
  • xuán
  • lǎo
  • bìng
  • huái怀
  • guī
  • shān
  • xiǎo
  • zhōu
  • néng
  • guò
  • wàn
  • fēng
  • shēn
  • chù
  • yǒu
  • chái
  • guān

叶梦得简介

宋代·叶梦得的简介

叶梦得

叶梦得(1077~1148) 宋代词人。字少蕴。苏州吴县人。绍圣四年(1097)登进士第,历任翰林学士、户部尚书、江东安抚大使等官职。晚年隐居湖州弁山玲珑山石林,故号石林居士,所著诗文多以石林为名,如《石林燕语》、《石林词》、《石林诗话》等。绍兴十八年卒,年七十二。死后追赠检校少保。 在北宋末年到南宋前半期的词风变异过程中,叶梦得是起到先导和枢纽作用的重要词人。作为南渡词人中年辈较长的一位,叶梦得开拓了南宋前半期以"气"入词的词坛新路。叶词中的气主要表现在英雄气、狂气、逸气三方面。

...〔► 叶梦得的诗(228篇)