《乙未岁家居不出偶读渊明诗因集其句为一首曰归田园》拼音版

明代王祎

  • wèi
  • suì
  • jiā
  • chū
  • ǒu
  • yuān
  • míng
  • shī
  • yīn
  • wèi
  • shǒu
  • yuē
  • guī
  • tián
  • yuán
  • --
  • wáng
  • zhàng
  • zhì
  • hǎi
  • tíng
  • róng
  • huá
  • nán
  • jiǔ
  • suì
  • yuè
  • xiāng
  • cuī
  • zòng
  • làng
  • huà
  • zhōng
  • rén
  • shēng
  • mǎn
  • bǎi
  • shí
  • shǐ
  • qián
  • jiàn
  • jiù
  • zhǎi
  • shēng
  • xíng
  • guī
  • xiū
  • yíng
  • liáng
  • yǒu
  • niàn
  • niàn
  • dòng
  • zhōng
  • huái怀
  • xíng
  • xíng
  • xiàng
  • huò
  • shǒu
  • zhuō
  • guī
  • yuán
  • tián
  • pín
  • ān
  • jià
  • tián
  • juàn
  • yǒu
  • qiū
  • miáo
  • shēng
  • mǎn
  • qiān
  • yōu
  • lán
  • shēng
  • qián
  • tíng
  • guàn
  • huāng
  • zhái
  • mén
  • chū
  • cháng
  • shī
  • xiǎn
  • shí
  • hái
  • shū
  • kàng
  • yán
  • tán
  • zài
  • qióng
  • tōng
  • yōu
  • xīn
  • fěi
  • shí
  • zhuó
  • jiǔ
  • liáo
  • shì
  • jīn
  • huái怀
  • zhēn
  • xiù
  • 姿
  • liàng
  • zāi
  • shuāng
  • bǎi

王祎简介

明代·王祎的简介

王祎(yī)[公元一三二一年至一三七三年](一作袆),字子充,义乌来山人,后依外祖父居青岩傅。生于元英宗至治元年,卒于明太祖洪武五年,年五十二岁。幼敏慧。及长,师柳贯、黄溍,遂以文章著名。太祖召授江南儒学提举。后同知南康府事,多惠政。洪武初,诏与宋濂为总裁,与修元史。书成,擢翰林待制。以招谕云南,死于节,谥忠文。祎著有《王忠文公集》二十四卷,及大事记续编,《四库总目》又曾重修革象新书,并传于世。

...〔 ► 王祎的诗(242篇)