《酬李东昌写寄白雪楼图》拼音版

明代李攀龙

  • chóu
  • dōng
  • chāng
  • xiě
  • bái
  • xuě
  • lóu
  • --
  • pān
  • lóng
  • shī
  • míng
  • dōng
  • jùn
  • shěn
  • yǐn
  • hóu
  • shàn
  • tóu
  • jiāng
  • pán
  • báo
  • yǒu
  • néng
  • shì
  • huà
  • shān
  • zhōng
  • bái
  • xuě
  • lóu
  • tuī
  • háo
  • jīng
  • hǎi
  • zhì
  • nǎi
  • jiān
  • jiāo
  • shèn
  • yóu
  • bǎi
  • dài
  • yīn
  • zhǐ
  • chǐ
  • wén
  • qīng
  • liú
  • huá
  • zhù
  • shān
  • fēi
  • píng
  • líng
  • 西
  • qiū
  • sōng
  • fēng
  • shì
  • juǎn
  • xiāo
  • liáng
  • jiǔ
  • kàn
  • yún
  • shī
  • liú
  • dān
  • qīng
  • kuài
  • chī
  • qiū
  • guò
  • rén
  • lǎo
  • xiū
  • shǐ使
  • jūn
  • shí
  • jiě
  • yǐng
  • zhōng
  • diào
  • wèi
  • ěr
  • shēn
  • zhī
  • sòng
  • chóu

李攀龙简介

明代·李攀龙的简介

李攀龙

李攀龙(1514—1570)字于鳞,号沧溟,汉族,历城(今山东济南)人。明代著名文学家。继“前七子”之后,与谢榛、王世贞等倡导文学复古运动,为“后七子”的领袖人物,被尊为“宗工巨匠”。主盟文坛20余年,其影响及于清初。

...〔► 李攀龙的诗(882篇)