首页 > 诗文 > 感春 > 拼音版

《感春》拼音版

宋代慕容彦逢

  • gǎn
  • chūn
  • --
  • róng
  • yàn
  • féng
  • qiáo
  • mén
  • bìng
  • chí
  • dào
  • chē
  • shēng
  • kōng
  • zhòng
  • láng
  • xiāo
  • hòng
  • ruò
  • lín
  • luán
  • zhōng
  • míng
  • liáo
  • cǎi
  • lián
  • fēn
  • zōng
  • jiāo
  • qíng
  • jīn
  • lán
  • yào
  • shí
  • gōng
  • hàn
  • shí
  • jiān
  • zuò
  • zhēng
  • háo
  • xióng
  • wēi
  • zōng
  • xìng
  • jiē
  • kuì
  • láo
  • gōng
  • xuān
  • chuāng
  • jiàn
  • qíng
  • yán
  • wài
  • míng
  • chūn
  • chóng
  • chén
  • jīng
  • jié
  • yǐn
  • zhuó
  • jiē
  • fán
  • lóng
  • fēng
  • jiàn
  • dàn
  • dàng
  • shuǐ
  • chū
  • chōng
  • róng
  • zuò
  • xiǎng
  • míng
  • yuán
  • huā
  • fāng
  • fēi
  • xuàn
  • qīng
  • hóng
  • gōng
  • jiǒng
  • wèi
  • cōng
  • cōng
  • lái
  • shí
  • zhāo
  • zuì
  • jià
  • yán
  • jūn
  • tóng

慕容彦逢简介

宋代·慕容彦逢的简介

(1067—1117)常州宜兴人,字淑遇,一作叔遇。哲宗元祐三年进士。复中绍圣二年弘词科。累迁太学博士。徽宗朝,除秘书省校书郎,三迁至左司谏,又擢中书舍人、尚书兵部侍郎,颇受知徽宗。为蔡京排挤,出知汝州。政和元年召还,官至刑部尚书。性嗜学,博通经史诸子,词章雅丽简古,挥笔立就,一时典册,多出其手。卒谥文友。有《摛文堂集》。

...〔 ► 慕容彦逢的诗(95篇)