《李宰和唐子西芙蓉溪诗索同赋》拼音版

宋代程公许

  • zǎi
  • táng
  • zi
  • 西
  • róng
  • shī
  • suǒ
  • tóng
  • --
  • chéng
  • gōng
  • zi
  • 西
  • shī
  • shāng
  • yán
  • diào
  • tóu
  • chén
  • yín
  • chūn
  • yǐn
  • hān
  • céng
  • chù
  • zhe
  • yǒu
  • shì
  • guó
  • gōng
  • jīng
  • shǒu
  • tán
  • qiān
  • jiāng
  • shān
  • zhǎng
  • mèi
  • hǎo
  • shuǐ
  • cáo
  • jiù
  • qīng
  • fēng
  • sǎo
  • zhǐ
  • cán
  • jiào
  • fēi
  • cái
  • gèng
  • yuàn
  • lǎo
  • tiān
  • qiáo
  • cuì
  • shī
  • qióng
  • liú
  • mǐn
  • mǐn
  • shān
  • cóng
  • cóng
  • shì
  • dēng
  • lín
  • zuò
  • chóu
  • shǎng
  • shèng
  • jiǔ
  • guān
  • hóng

程公许简介

宋代·程公许的简介

程公许(?—1251),字季与,一字希颖,号沧州。南宋眉州眉山(今属四川)人,一说叙州宣化(今四川宜宾西北)人。嘉定进士。历官著作郎、起居郎,数论劾史嵩之。后迁中书舍人,进礼部侍郎,又论劾郑清之。屡遭排挤,官终权刑部尚书。有文才,今存《沧州尘缶编》。

...〔► 程公许的诗(509篇)