首页 > 诗文 > 代寿安宣相 > 拼音版

《代寿安宣相》拼音版

宋代程公许

  • dài
  • shòu寿
  • ān
  • xuān
  • xiāng
  • --
  • chéng
  • gōng
  • yòu
  • yán
  • zhōng
  • xìng
  • fēng
  • yún
  • jiā
  • huì
  • qiān
  • líng
  • shí
  • tián
  • hàn
  • hàn
  • gāo
  • zhé
  • yīn
  • níng
  • sǒng
  • zhèn
  • tíng
  • shěn
  • xiàng
  • yán
  • jiān
  • tóng
  • shuō
  • mìng
  • jué
  • wéi
  • shèng
  • chù
  • jiàn
  • jīng
  • tán
  • jiě
  • shǐ使
  • xiāo
  • gēng
  • làn
  • shì
  • néng
  • kōng
  • xīng
  • wēi
  • hái
  • diàn
  • zhěn
  • huī
  • huī
  • yóu
  • rèn
  • xīn
  • xíng
  • zuò
  • lìng
  • hán
  • huáng
  • gǒu
  • rěn
  • shǐ使
  • gōng
  • yáo
  • kùn
  • bái
  • dīng
  • dài
  • zhī
  • shēn
  • hàn
  • shì
  • yún
  • liáo
  • fǎng访
  • xiāng
  • líng
  • guī
  • lái
  • jīng
  • jié
  • huá
  • rén
  • ào
  • shāng
  • děng
  • tíng
  • tiān
  • yàn
  • yóu
  • fēn
  • qīn
  • shàng
  • guó
  • fēng
  • chuán
  • fēi
  • jǐng
  • biān
  • tíng
  • hàn
  • yán
  • xiàn
  • zhǐ
  • kōng
  • xuè
  • jiāo
  • zhù
  • shuí
  • yún
  • tīng
  • yuè
  • zhòng
  • kāi
  • dōu
  • ruí
  • shēn
  • shèng
  • xiǎo
  • cháo
  • tíng
  • bái
  • zuò
  • fēng
  • tāo
  • xiōng
  • huáng
  • zhǐ
  • ēn
  • nóng
  • líng
  • zhòng
  • shǔ
  • mín
  • mìng
  • mài
  • dìng
  • zhī
  • tiān
  • xíng
  • zhe
  • gāo
  • bìng
  • nán
  • huó
  • shì
  • dìng
  • duān
  • zuì
  • xǐng
  • wàn
  • chē
  • shū
  • níng
  • jiǔ
  • sān
  • biān
  • shí
  • tíng
  • 西
  • nán
  • qíng
  • tiān
  • zhù
  • zi
  • zhǎng
  • jiàn
  • líng
  • huì
  • jiàn
  • huī
  • jìng
  • biàn便
  • gōng
  • gǔn
  • zuò
  • tóu
  • tīng
  • qióng
  • shòu寿
  • yóu
  • zhōng
  • chì
  • xiǔ
  • gōng
  • míng
  • hàn
  • qīng
  • xiào
  • shēng
  • tóng
  • sāi
  • ruò
  • wèi
  • yǒu
  • xìng
  • liè
  • hóu
  • qīng
  • sòng
  • shī
  • wèi
  • cāng
  • shēng
  • nán
  • xīng
  • huán
  • zuò
  • xīng

程公许简介

宋代·程公许的简介

程公许(?—1251),字季与,一字希颖,号沧州。南宋眉州眉山(今属四川)人,一说叙州宣化(今四川宜宾西北)人。嘉定进士。历官著作郎、起居郎,数论劾史嵩之。后迁中书舍人,进礼部侍郎,又论劾郑清之。屡遭排挤,官终权刑部尚书。有文才,今存《沧州尘缶编》。

...〔 ► 程公许的诗(509篇)