《题周功甫总领石溪三亭·雪亭》拼音版

宋代王炎

  • zhōu
  • gōng
  • zǒng
  • lǐng
  • shí
  • sān
  • tíng
  • ··
  • xuě
  • tíng
  • --
  • wáng
  • yán
  • zhú
  • chuāng
  • huán
  • pèi
  • shēng
  • lóng
  • líng
  • kāi
  • chuāng
  • jiàn
  • shān
  • méi
  • qīng
  • fēi
  • jiǎn
  • shuǐ
  • duò
  • huā
  • piàn
  • guī
  • shǒu
  • xiù
  • shēng
  • yīn
  • jǐn
  • liáo
  • chì
  • zhī
  • jiǔ
  • miàn
  • hán
  • bīng
  • chūn
  • cōng
  • bǎi
  • zhǐ
  • zhuó
  • nuǎn
  • shì
  • shèng
  • zhǔ
  • míng
  • sōng
  • fēng
  • míng
  • tíng
  • zhōng
  • zhǔ
  • rén
  • xiào
  • xuě
  • jǐng
  • jiā
  • chù
  • wèi
  • píng
  • shī
  • chéng
  • ā
  • suí
  • dòng
  • míng
  • sōu
  • yǒu
  • wèi
  • yín
  • hǎi
  • míng
  • tiān
  • fēng
  • hào
  • hào
  • chuī
  • chǎng
  • kuà
  • bái
  • líng
  • tài
  • qīng
  • xuān
  • bèi
  • zhě
  • shuí
  • zi
  • tíng
  • wàng
  • dēng

王炎简介

宋代·王炎的简介

王炎

王炎(1137——1218)字晦叔,一字晦仲,号双溪,婺源(今属江西)人。一生著述甚富,有《读易笔记》、《尚书小传》、《礼记解》、《论 语解》、《孝圣解》、《老子解》、《春秋衍义》、《象数稽疑》、《禹贡辨》等,《全宋词》第 三册录其词五十二首。事迹见胡升《王大监传》(《新安文献志》卷六九)、 《宋史翼》卷二四,参《南宋馆阁续 录》卷八、九。

...〔 ► 王炎的诗(477篇)