《梅林分韵得泽字》拼音版

宋代释宝印

  • méi
  • lín
  • fēn
  • yùn
  • --
  • shì
  • bǎo
  • yìn
  • jiāng
  • suì
  • zhēng
  • róng
  • suān
  • fēng
  • gèng
  • xiāo
  • xìng
  • fǎng访
  • méi
  • huā
  • zhǔ
  • méng
  • shī
  • fāng
  • yǒu
  • yán
  • chū
  • dài
  • zhī
  • xiāng
  • zhú
  • duǎn
  • yǐng
  • yáo
  • shuǐ
  • tóng
  • shí
  • yǐn
  • zhōng
  • xiān
  • zhe
  • lín
  • xià
  • chūn
  • cáo
  • fèi
  • hóng
  • mǎn
  • zuò
  • xuān
  • bái
  • jiāo
  • xiōng
  • míng
  • wǎn
  • chòu
  • lín
  • céng
  • gōng
  • jīn
  • biān
  • xià
  • zhèng
  • qián
  • qǐng
  • kàn
  • zhī
  • tóu
  • chūn
  • zhōng
  • yǒu
  • gēng
  • shí
  • fǎn
  • sāo
  • shì
  • ài
  • xīn
  • tiě
  • shí

释宝印简介

宋代·释宝印的简介

释宝印(一一○九~一一九一),字坦叔,号别峰,俗姓李,嘉州龙游(今四川乐山)人。少从德山院清素得度具戒,听《华严》、《起信》,既尽其说,弃依密印于中峰。会圆悟归昭觉,留三年。后南游,谒佛性泰、月庵果、草堂清。晚至径山,谒大慧宗杲禅师。大慧南迁,乃西还。后再出峡,住保宁、金山、雪窦。孝宗淳熙七年(一一八○),敕补径山,召对选德殿。光宗绍熙元年十二月卒,年八十二。谥慈辩。为南岳下十六世,华藏密印安民禅师法嗣。事见《渭南文集》卷四。

...〔 ► 释宝印的诗(15篇)