《金铜仙人辞汉歌》拼音版

唐代李贺

  • jīn
  • tóng
  • xiān
  • rén
  • hàn
  • --
  • wèi
  • míng
  • qīng
  • lóng
  • yuán
  • nián
  • yuè
  • zhào
  • gōng
  • guān
  • qiān
  • chē
  • 西
  • hàn
  • xiào
  • pěng
  • pán
  • xiān
  • rén
  • zhì
  • qián
  • diàn殿
  • gōng
  • guān
  • chāi
  • pán
  • xiān
  • rén
  • lín
  • zài
  • nǎi
  • shān
  • rán
  • lèi
  • xià
  • táng
  • zhū
  • wáng
  • sūn
  • zhǎng
  • suì
  • zuò
  • jīn
  • tóng
  • xiān
  • rén
  • hàn
  • mào
  • líng
  • liú
  • láng
  • qiū
  • fēng
  • wén
  • xiǎo
  • huà
  • lán
  • guì
  • shù
  • xuán
  • qiū
  • xiāng
  • sān
  • shí
  • liù
  • gōng
  • huā
  • wèi
  • guān
  • qiān
  • chē
  • zhǐ
  • qiān
  • dōng
  • guān
  • suān
  • fēng
  • shè
  • móu
  • zi
  • kōng
  • jiāng
  • hàn
  • yuè
  • chū
  • gōng
  • mén
  • jūn
  • qīng
  • lèi
  • qiān
  • shuǐ
  • shuāi
  • lán
  • sòng
  • xián
  • yáng
  • dào
  • tiān
  • ruò
  • yǒu
  • qíng
  • tiān
  • lǎo
  • xié
  • pán
  • chū
  • yuè
  • huāng
  • liáng
  • wèi
  • chéng
  • yuǎn
  • shēng
  • xiǎo

李贺简介

唐代·李贺的简介

李贺

李贺(约公元791年-约817年),字长吉,汉族,唐代河南福昌(今河南洛阳宜阳县)人,家居福昌昌谷,后世称李昌谷,是唐宗室郑王李亮后裔。有“诗鬼”之称,是与“诗圣”杜甫、“诗仙”李白、“诗佛”王维相齐名的唐代著名诗人。著有《昌谷集》。李贺是中唐的浪漫主义诗人,与李白、李商隐称为唐代三李。有“‘太白仙才,长吉鬼才’之说。李贺是继屈原、李白之后,中国文学史上又一位颇享盛誉的浪漫主义诗人。李贺长期的抑郁感伤,焦思苦吟的生活方式,元和八年(813年)因病辞去奉礼郎回昌谷,27岁英年早逝。

...〔 ► 李贺的诗(207篇)