《唐铙歌鼓吹曲·东蛮》拼音版

唐代柳宗元

  • táng
  • náo
  • chuī
  • ··
  • dōng
  • mán
  • --
  • liǔ
  • zōng
  • yuán
  • dōng
  • mán
  • yǒu
  • xiè
  • shì
  • guān
  • dài
  • hǎi
  • zhōng
  • yán
  • shì
  • suī
  • shèng
  • néng
  • tōng
  • wáng
  • fēi
  • hàn
  • péng
  • qiān
  • hài
  • qún
  • lóng
  • hōng
  • rán
  • tiān
  • zhuì
  • nǎi
  • xìn
  • shén
  • gōng
  • jūn
  • chén
  • rén
  • lèi
  • lèi
  • lái
  • dōng
  • cóng
  • táng
  • shān
  • chóng
  • bǎi
  • bài
  • shǒu
  • xián
  • yuàn
  • xíng
  • róng
  • zhōu
  • wáng
  • huì
  • shū
  • yǒng
  • yǒng
  • chuán
  • qióng
  • suī
  • wàn
  • zhuàng
  • guāi
  • jiǔ
  • zhòng
  • guǎng广
  • lún
  • hǎi
  • hào
  • hào
  • huáng
  • fēng
  • shī
  • náo
  • jiān
  • zhuàng
  • yuán
  • róng

柳宗元简介

唐代·柳宗元的简介

柳宗元

柳宗元(773年-819年),字子厚,唐代河东(今山西运城)人,杰出诗人、哲学家、儒学家乃至成就卓著的政治家,唐宋八大家之一。著名作品有《永州八记》等六百多篇文章,经后人辑为三十卷,名为《柳河东集》。因为他是河东人,人称柳河东,又因终于柳州刺史任上,又称柳柳州。柳宗元与韩愈同为中唐古文运动的领导人物,并称“韩柳”。在中国文化史上,其诗、文成就均极为杰出,可谓一时难分轩轾。

...〔 ► 柳宗元的诗(193篇)