《【双调】沉醉东风(五首)》拼音版

元代关汉卿

  • shuāng
  • diào
  • chén
  • zuì
  • dōng
  • fēng
  • ((
  • shǒu
  • ))
  • --
  • guān
  • hàn
  • qīng
  • zhǐ
  • chǐ
  • de
  • tiān
  • nán
  • běi
  • shà
  • shí
  • jiān
  • yuè
  • quē
  • huā
  • fēi
  • shǒu
  • zhí
  • zhe
  • jiàn
  • xíng
  • bēi
  • yǎn
  • zhe
  • bié
  • lèi
  • gāng
  • dào
  • shēng
  • bǎo
  • zhòng
  • jiāng
  • tòng
  • shā
  • shā
  • jiào
  • rén
  • shě
  • hǎo
  • zhě
  • wàng
  • qián
  • chéng
  • wàn
  • èr
  • yōu
  • yōu
  • luán
  • fèng
  • dān
  • chóu
  • chóu
  • yuè
  • quē
  • huā
  • cán
  • wèi
  • wèi
  • qiào
  • yuān
  • jiā
  • hài
  • hài
  • shuí
  • céng
  • guàn
  • shòu
  • shòu
  • shì
  • jīn
  • fān
  • hèn
  • hèn
  • wéi
  • xiù
  • qīn
  • hán
  • huáng
  • hūn
  • dào
  • wǎn
  • sān
  • bàn
  • yuè
  • yín
  • zhēng
  • fèng
  • xián
  • nuǎn
  • dōng
  • fēng
  • xiù
  • bèi
  • cháng
  • qiān
  • xìn
  • chén
  • le
  • shū
  • jué
  • le
  • yàn
  • pàn
  • diāo
  • ān
  • wàn
  • shuǐ
  • qiān
  • shān
  • běn
  • duì
  • xiāng
  • ruò
  • hái
  • gào
  • néng
  • suǒ
  • zhài
  • chóu
  • méi
  • lèi
  • yǎn
  • yuè
  • qīng
  • lóu
  • fèng
  • xiāo
  • chūn
  • fēng
  • cuì
  • jīn
  • qiào
  • yún
  • nóng
  • xīn
  • cháng
  • qiào
  • jùn
  • páng
  • ér
  • ruǎn
  • xiāng
  • jiāo
  • liù
  • xiāng
  • qún
  • nuò
  • yāo
  • jiān
  • bié
  • lái
  • shí
  • fēn
  • shòu
  • le
  • miàn
  • huā
  • zhī
  • jiě
  • méi
  • héng
  • liǔ
  • zhǎng
  • shū
  • xiǎng
  • zhe
  • yún
  • cháo
  • hái
  • dàn
  • kāi
  • kǒu
  • zhǐ
  • shì
  • zhǎng
  • zhǐ
  • yào
  • ér
  • xiū
  • jiāng
  • rén
  • yīng
  • kěn
  • kěn
  • huái怀
  • ér
  • biàn便

关汉卿简介

元代·关汉卿的简介

关汉卿

关汉卿(约1220年──1300年),元代杂剧作家。是中国古代戏曲创作的代表人物,“元曲四大家”之首。号已斋(一作一斋)、已斋叟。汉族,解州人(今山西省运城),与马致远、郑光祖、白朴并称为“元曲四大家”。以杂剧的成就最大,一生写了60多种,今存18种,最著名的有《窦娥冤》;关汉卿也写了不少历史剧,如:《单刀会》、《单鞭夺槊》、《西蜀梦》等;散曲今在小令40多首、套数10多首。关汉卿塑造的“我却是蒸不烂、煮不熟、捶不匾、炒不爆、响珰珰一粒铜豌豆”(〈不伏老〉)的形象也广为人称,被誉“曲家圣人”。

...〔 ► 关汉卿的诗(98篇)