《答孙植太博后园宴射》拼音版

宋代韩琦

  • sūn
  • zhí
  • tài
  • hòu
  • yuán
  • yàn
  • shè
  • --
  • hán
  • huā
  • shāo
  • diǎn
  • hóng
  • 绿
  • zhuó
  • yàn
  • tíng
  • shuǎng
  • kǎi
  • péng
  • yún
  • liè
  • bīn
  • shè
  • shēng
  • cái
  • rén
  • rén
  • jīn
  • jué
  • zhì
  • liù
  • jūn
  • bǎi
  • zhōng
  • yóu
  • zhù
  • lǎo
  • 羿
  • zhuāi
  • zhī
  • zuǒ
  • yòu
  • gōng
  • xiàng
  • shōu
  • liè
  • quē
  • xīn
  • huà
  • lián
  • hōng
  • jǐn
  • shēng
  • hòu
  • zhě
  • shěn
  • jīng
  • yǒu
  • shí
  • jiàn
  • kuò
  • zāi
  • zuì
  • shì
  • háo
  • chà
  • cǎi
  • hóu
  • shì
  • dòng
  • gǎn
  • wēi
  • piē
  • fēn
  • míng
  • jiǎo
  • shèng
  • yūn
  • jiāng
  • zhōng
  • huò
  • wèi
  • jiàn
  • duó
  • dāng
  • yán
  • zhǔ
  • chóu
  • lìng
  • nán
  • fàn
  • bái
  • shí
  • chū
  • zhèng
  • yóu
  • suǒ
  • zhòng
  • jué
  • liú
  • yǒu
  • bié
  • shàn
  • zhǔ
  • róng
  • zhǐ
  • chuān穿
  • yáng
  • chuān穿
  • zhá
  • yīn
  • dāng
  • nián
  • xiá
  • qiāng
  • pàn
  • fēi
  • cái
  • shòu
  • jiāng
  • jūn
  • yuè
  • zhàng
  • xià
  • xiū
  • shí
  • wàn
  • shī
  • guò
  • shēng
  • xīn
  • shì
  • tiě
  • rén
  • wèi
  • xiōng
  • cháo
  • chì
  • jǐn
  • fēng
  • chuí
  • qīn
  • yuè
  • hàn
  • měng
  • shì
  • zhì
  • dài
  • chěng
  • zhù
  • tián
  • fèn
  • yóu
  • xiè
  • zhèng
  • zhí
  • gāo
  • qiū
  • tiān
  • hán
  • sāi
  • chǎng
  • shuāng
  • zhòng
  • yán
  • fēng
  • guā
  • yuē
  • shù
  • piān
  • zhěng
  • duì
  • bīng
  • jīng
  • shuò
  • diàn
  • máo
  • xuě
  • chū
  • zhǎng
  • jiāo
  • yuè
  • zhèn
  • yīng
  • huī
  • jiē
  • yǒu
  • jié
  • yǐn
  • jīng
  • ruì
  • jiào
  • jué
  • kòng
  • xián
  • mìng
  • zhōng
  • háo
  • jiàn
  • zǒu
  • wēi
  • zhí
  • xià
  • qiān
  • xún
  • wèi
  • cháng
  • jué
  • shōu
  • jūn
  • xiào
  • liè
  • wéi
  • píng
  • yuán
  • quǎn
  • shùn
  • rén
  • yīng
  • jiě
  • xiè
  • shān
  • chōng
  • fàn
  • jìn
  • shǐ
  • gǎng
  • bēn
  • tiào
  • jiǎo
  • xué
  • diāo
  • pán
  • kōng
  • qīng
  • lǎo
  • yǎng
  • shì
  • gān
  • dǎn
  • liè
  • zhù
  • ān
  • shǎng
  • huò
  • kào
  • làng
  • xiè
  • jiǔ
  • chē
  • lùn
  • rǎn
  • xuè
  • jiāng
  • jūn
  • wèi
  • hān
  • zhòng
  • xīn
  • zuì
  • ěr
  • hòu
  • fēng
  • shēng
  • tóu
  • huái
  • fān
  • fèng
  • kuān
  • zhào
  • zhū
  • lún
  • màn
  • niǎn
  • xíng
  • chūn
  • zhé
  • líng
  • suǒ
  • shēng
  • chén
  • sòng
  • dié
  • yōu
  • yóu
  • yǎng
  • shū
  • zhuō
  • xié
  • hāo
  • qīng
  • qīng
  • kuài
  • xīn
  • gōng
  • láo
  • xiāng
  • zhòng
  • pēi
  • cái
  • shè
  • táng
  • duì
  • qiě
  • xiāng
  • fáng
  • shì
  • táo
  • jiā
  • yuè
  • jīn
  • huái怀
  • liáo
  • shuǐ
  • yún
  • xián
  • mèng
  • hún
  • yóu
  • guān
  • shān
  • kuò
  • féng
  • chén
  • wèi
  • rán
  • xūn
  • de
  • qiú
  • gōng
  • zhēn
  • suǒ
  • xiè
  • xīn
  • wài
  • mào
  • huān
  • bào
  • guó
  • zhī
  • chéng
  • jǐn
  • shū
  • huō

韩琦简介

宋代·韩琦的简介

韩琦

韩琦(1008—1075年),字稚圭,自号赣叟,汉族,相州安阳(今属河南)人。北宋政治家、名将,天圣进士。初授将作监丞,历枢密直学士、陕西经略安抚副使、陕西四路经略安抚招讨使。与范仲淹共同防御西夏,名重一时,时称“韩范”。嘉祐元年(1056),任枢密使;三年,拜同中书门下平章事。英宗嗣位,拜右仆射,封魏国公。神宗立,拜司空兼侍中,出知相州、大名府等地。熙宁八年卒,年六十八。谥忠献。《宋史》有传。著有《安阳集》五十卷。《全宋词》录其词四首。

...〔 ► 韩琦的诗(482篇)