《次韵黄子久喜晴三十韵呈江知府》拼音版

元代杨载

  • yùn
  • huáng
  • zi
  • jiǔ
  • qíng
  • sān
  • shí
  • yùn
  • chéng
  • jiāng
  • zhī
  • --
  • yáng
  • zài
  • xiá
  • cǎi
  • chén
  • zhāng
  • jǐn
  • chán
  • guāng
  • guà
  • gōu
  • yīn
  • mái
  • suī
  • jǐn
  • jiě
  • yín
  • lǎo
  • quán
  • shōu
  • jìn
  • dòng
  • áo
  • yóu
  • xìng
  • hái
  • wén
  • chàng
  • ōu
  • róng
  • róng
  • zhuī
  • jiù
  • shǎng
  • xīn
  • chóu
  • chéng
  • biān
  • zòng
  • lóng
  • guāng
  • hǎi
  • yàn
  • zhuāng
  • lái
  • shì
  • shèng
  • wáng
  • hóu
  • zài
  • zǎo
  • qún
  • yuè
  • lín
  • bái
  • niǎo
  • jiū
  • liú
  • jiāo
  • duàn
  • shān
  • shì
  • zhuǎn
  • xiāng
  • móu
  • guī
  • hán
  • rén
  • qíng
  • shì
  • yuàn
  • yóu
  • āi
  • cóng
  • lǎo
  • zhì
  • yàn
  • zhú
  • péng
  • chóu
  • fēn
  • jiāo
  • chān
  • wéi
  • yōng
  • dào
  • zhōu
  • lián
  • piān
  • chí
  • huà
  • fǎng
  • jié
  • lèi
  • zhū
  • lóu
  • mào
  • tōng
  • xiá
  • rǎng
  • fán
  • huá
  • zhōu
  • qiān
  • jǐng
  • jiē
  • dòng
  • wàn
  • jiā
  • chóu
  • jiè
  • zēng
  • zhōu
  • réng
  • cuī
  • jué
  • xià
  • liú
  • jiā
  • shū
  • lián
  • 宿
  • mài
  • biàn
  • gāo
  • qiū
  • cáo
  • shì
  • duō
  • fèi
  • guò
  • qiú
  • nóng
  • ēn
  • fāng
  • bìng
  • tóng
  • yóu
  • huì
  • cháo
  • xiān
  • wǎng
  • zhuī
  • suí
  • xiū
  • huá
  • kāi
  • de
  • de
  • fēng
  • zhèn
  • sōu
  • sōu
  • shí
  • jiè
  • fēi
  • dēng
  • yǒu
  • qiū
  • cháo
  • jiā
  • shǎo
  • shì
  • lín
  • jùn
  • nán
  • móu
  • gòng
  • měi
  • guāng
  • huá
  • zhe
  • hái
  • jīn
  • xiū
  • zài
  • tíng
  • zhēng
  • jìn
  • jiàn
  • dāng
  • níng
  • miǎn
  • chuí
  • yōu
  • lòu
  • chuán
  • tái
  • jiǎo
  • jīn
  • zūn
  • chū
  • diàn殿
  • tóu
  • bǐng
  • xīn
  • cún
  • zhèng
  • dào
  • zào
  • dài
  • jiā
  • móu
  • zhí
  • héng
  • shǐ
  • fáng
  • piān
  • huò
  • lèi
  • zhōu
  • kuā
  • fān
  • zhú
  • jiǎn
  • shěng
  • chóu
  • shàn
  • duì
  • cán
  • míng
  • néng
  • kuì
  • fàn
  • niú
  • guò
  • qíng
  • méng
  • yuè
  • wèi
  • yān
  • liú

杨载简介

元代·杨载的简介

杨载

杨载(1271—1323)元代中期著名诗人,与虞集、范梈、揭傒斯齐名,并称为“元诗四大家”。字仲弘,浦城(今福建浦城县)人。延祐二年进士,授承务郎,官至宁国路总管府推官。杨载文名颇大,文章以气为主,诗作含蓄,颇有新的意境。

...〔 ► 杨载的诗(181篇)