首页 > 诗文 > 长短星歌 > 拼音版

《长短星歌》拼音版

宋代黄庭坚

  • zhǎng
  • duǎn
  • xīng
  • --
  • huáng
  • tíng
  • jiān
  • zhèng
  • yuè
  • yīn
  • fēng
  • chù
  • shǎo
  • nián
  • shè
  • shā
  • bái
  • é
  • guī
  • èr
  • shí
  • suì
  • èr
  • yuè
  • hàn
  • gōng
  • míng
  • guī
  • zhōng
  • shān
  • máo
  • suì
  • dìng
  • cóng
  • hái
  • shí
  • jiǔ
  • shàng
  • shuí
  • shù
  • sān
  • yuè
  • lóng
  • dìng
  • jiàng
  • lái
  • zhōng
  • shēng
  • téng
  • biàn便
  • zhì
  • yún
  • shí
  • liù
  • kāi
  • shì
  • guān
  • yún
  • fēng
  • yuè
  • shé
  • jiǔ
  • shé
  • xiāng
  • chéng
  • jìn
  • jiā
  • yuán
  • sāo
  • èr
  • shí
  • zhī
  • tuī
  • yuàn
  • jiē
  • yuè
  • shí
  • guó
  • fēng
  • duō
  • yǒng
  • xiě
  • hàn
  • jiāng
  • 西
  • tiān
  • lái
  • èr
  • shí
  • chéng
  • dāng
  • jià
  • liù
  • yuè
  • yáng
  • shí
  • suì
  • xiǎo
  • ér
  • dào
  • bàng
  • nián
  • chì
  • shí
  • jīn
  • huá
  • èr
  • shí
  • nián
  • qián
  • shēn
  • xìng
  • huáng
  • yuè
  • hóu
  • héng
  • shān
  • mìng
  • liè
  • fēng
  • hóu
  • dāng
  • nián
  • chuán
  • guó
  • èr
  • shí
  • èr
  • xiǎng
  • shì
  • guān
  • niú
  • yuè
  • èr
  • miào
  • líng
  • tái
  • xiàng
  • xiǎo
  • gèng
  • fēng
  • shí
  • jiǔ
  • cán
  • yuè
  • hūn
  • hūn
  • xìn
  • jiǔ
  • yuè
  • gǒu
  • sān
  • shēn
  • kēng
  • huāng
  • zǒu
  • guī
  • shí
  • liù
  • huáng
  • zhū
  • què
  • jiē
  • zài
  • hòu
  • shí
  • yuè
  • zhū
  • bái
  • tóu
  • xiào
  • xiàn
  • shì
  • shā
  • shēn
  • yuàn
  • wèi
  • jīn
  • shēn
  • fēng
  • lán
  • wáng
  • shí
  • dōu
  • shí
  • yuè
  • shǔ
  • liè
  • shí
  • èr
  • chén
  • pèi
  • lóng
  • èr
  • shí
  • èr
  • nián
  • kàn
  • xiān
  • fēi
  • cháo
  • huà
  • zuò
  • biān
  • shí
  • èr
  • yuè
  • niú
  • bǎi
  • chuí
  • féi
  • zuì
  • jiǔ
  • zhōu
  • jiǎo
  • duān
  • wéi
  • cùn
  • èr
  • shí
  • liáng
  • gōng
  • zhī
  • cái
  • niú
  • dài
  • niú

黄庭坚简介

宋代·黄庭坚的简介

黄庭坚

黄庭坚(1045.8.9-1105.5.24),字鲁直,号山谷道人,晚号涪翁,洪州分宁(今江西省九江市修水县)人,北宋著名文学家、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,与杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄庭坚为其中一宗)之称。与张耒、晁补之、秦观都游学于苏轼门下,合称为“苏门四学士”。生前与苏轼齐名,世称“苏黄”。著有《山谷词》,且黄庭坚书法亦能独树一格,为“宋四家”之一。

...〔 ► 黄庭坚的诗(2085篇)