首页 > 诗文 > 郡斋招子美 > 拼音版

《郡斋招子美》拼音版

唐代胡宿

  • jùn
  • zhāi
  • zhāo
  • zi
  • měi
  • --
  • 宿
  • yuè
  • chū
  • cáng
  • guì
  • nián
  • fāng
  • jiàn
  • yǒu
  • méi
  • rén
  • qíng
  • xīn
  • tiān
  • chūn
  • huí
  • yīn
  • xuě
  • yíng
  • fēng
  • jiě
  • hán
  • xiàng
  • kāi
  • píng
  • shì
  • zhe
  • mǎo
  • wèng
  • hǎo
  • cháng
  • pēi
  • xìng
  • hóng
  • chéng
  • xián
  • tái
  • zhǎng
  • yín
  • shàng
  • piān
  • luò
  • zhōng
  • cái
  • jué
  • líng
  • shí
  • gāo
  • wén
  • dòu
  • kuí
  • shī
  • fēng
  • gǎn
  • fàn
  • jiǔ
  • shǎo
  • néng
  • péi
  • 绿
  • cái
  • fāng
  • zhěn
  • dān
  • xīn
  • wèi
  • kěn
  • huī
  • qín
  • shū
  • liáo
  • yǎn
  • yǎng
  • niǎo
  • zàn
  • pái
  • huái
  • wèi
  • bào
  • suī
  • cáng
  • pán
  • chī
  • léi
  • zhǐ
  • chóu
  • téng
  • xiāng
  • wàng
  • péng
  • lái

胡宿简介

唐代·胡宿的简介

胡宿

胡宿(九九五~一○六七),字武平,常州晋陵(今江苏常州)人。仁宗天圣二年(一○二四)进士。历官扬子尉、通判宣州、知湖州、两浙转运使、修起居注、知制诰、翰林学士、枢密副使。英宗治平三年(一○六六)以尚书吏部侍郎、观文殿学士知杭州。四年,除太子少师致仕,命未至已病逝,年七十三(《欧阳文忠公文集》卷三四《胡公墓志铭》)。他在北宋仁宗、英宗两朝为官,位居枢密副使,以居安思危、宽厚待人、正直立朝著称,死后谥文恭。

...〔 ► 胡宿的诗(350篇)