《相和歌辞。怨诗》拼音版

唐代鲍溶

  • xiāng
  • yuàn
  • shī
  • --
  • bào
  • róng
  • luó
  • sōng
  • bǎi
  • 绿
  • màn
  • huā
  • mián
  • mián
  • sān
  • dìng
  • jūn
  • hūn
  • jié
  • zǎo
  • tiān
  • yáng
  • yàn
  • líng
  • líng
  • qín
  • piān
  • gōng
  • chéng
  • cǎi
  • fán
  • gǎn
  • xiào
  • tóng
  • xián
  • jiǎo
  • liú
  • jǐng
  • liáng
  • shí
  • shì
  • chuān
  • qiū
  • xīn
  • hái
  • ài
  • chūn
  • mào
  • guī
  • yán
  • cuì
  • xiù
  • zhū
  • fěn
  • jiē
  • duì
  • qián
  • xīn
  • rén
  • fèi
  • nán
  • wèi
  • xián
  • xiàn
  • shùn
  • huá
  • róng
  • míng
  • xiāng
  • qián
  • yáo
  • luò
  • guì
  • gēn
  • lián
  • jūn
  • jiù
  • guāng
  • jǐng
  • zhào
  • qiè
  • báo
  • nián

鲍溶简介

唐代·鲍溶的简介

鲍溶

鲍溶,字德源,生卒年、籍贯不详,元和四年进士,是中唐时期的重要诗人。晚唐诗人、诗论家张为著《诗人主客图》,尊鲍溶为“博解宏拔主”.将他与“广大教化主”白居易、“高古奥逸主”孟云卿、“清奇雅正主”李益、“清奇僻苦主”盂郊、“瑰奇美丽主”武元衡并列。为“六主”之一。宋代欧阳修、曾巩等对他的诗歌也颇为欣赏。

...〔 ► 鲍溶的诗(193篇)