《风流子 用顾东桥韵,寄史恭甫》拼音版

明代夏言

  • fēng
  • liú
  • zi
  • yòng
  • dōng
  • qiáo
  • yùn
  • shǐ
  • gōng
  • --
  • xià
  • yán
  • yáng
  • xiàn
  • shān
  • hǎo
  • jiāng
  • lǎo
  • céng
  • jiàn
  • xián
  • xīn
  • niàn
  • kōng
  • liú
  • mǎi
  • tián
  • wèi
  • suì
  • táo
  • yuán
  • bié
  • jiù
  • nán
  • xún
  • tàn
  • rén
  • shēng
  • huí
  • wáng
  • zi
  • zhào
  • qín
  • zhēng
  • shì
  • shān
  • rén
  • yān
  • xiá
  • zhàn
  • duàn
  • dòng
  • tiān
  • shēn
  • yǐn
  • gāo
  • zhǎng
  • yín
  • xiàng
  • xiān
  • tái
  • kàn
  • yān
  • liǎn
  • sàn
  • bái
  • shēng
  • chén
  • shí
  • tīng
  • duān
  • liú
  • yán
  • liū
  • cóng
  • jīn
  • gèng
  • jiàn
  • kān
  • yóu
  • zhàng
  • zhí
  • gōu
  • diào
  • yòng
  • qiāo
  • zhēn
  • biǎn
  • zhōu
  • shuǐ
  • fǎng访
  • yún
  • lín

夏言简介

明代·夏言的简介

夏言

夏言(1482—1548),字公谨,汉族,江西贵溪人。明正德进士。初任兵科给事中,以正直敢言自负。世宗继位,疏陈武宗朝弊政,受帝赏识。裁汰亲军及京师卫队冗员三千二百人,出按皇族庄田,悉夺还民产。豪迈强直,纵横辩博,受宠升至礼部尚书兼武英殿大学士入参机务,不久又擢为首辅。嘉靖二十七年议收复河套事,被至弃市死。其诗文宏整,又以词曲擅名。有《桂洲集》。

...〔 ► 夏言的诗(240篇)