首页 > 诗文 > 感时 > 拼音版

《感时》拼音版

唐代宗泽

  • gǎn
  • shí
  • --
  • zōng
  • qīng
  • shì
  • duō
  • lěi
  • tiān
  • wáng
  • fèn
  • méng
  • chén
  • róng
  • yào
  • xiāo
  • jiāng
  • móu
  • guó
  • juàn
  • chén
  • bǎi
  • zhàn
  • fēng
  • hóu
  • wèi
  • wáng
  • shēn
  • huái怀
  • jiān
  • fèi
  • zhōng
  • yán
  • wèi
  • rén
  • jiē
  • shì
  • dào
  • shuāi
  • jiā
  • jìn
  • shēn
  • píng
  • shì
  • bēn
  • jìng
  • liáng
  • biàn
  • fēn
  • yún
  • tún
  • dàn
  • guó
  • jiān
  • bèng
  • xīng
  • fán
  • xiāng
  • shǒu
  • lìng
  • réng
  • fān
  • guān
  • gài
  • 西
  • cuàn
  • zhú
  • shuǐ
  • nán
  • bēn
  • yòng
  • kǎi
  • rán
  • xiū
  • mén
  • qín
  • wáng
  • xiū
  • chǐ
  • bǐng
  • zhǔ
  • piàn
  • yán
  • shí
  • lái
  • tǎng
  • yún
  • lóng
  • é
  • guān
  • bài
  • lín
  • xuān
  • wēi
  • shàng
  • chú
  • zào
  • shēn
  • yuán
  • yuán
  • cuò
  • shì
  • tài
  • níng
  • guī
  • lái
  • shǒu
  • qiū
  • fán

宗泽简介

唐代·宗泽的简介

宗泽

宗泽(1060年1月20日—1128年7月29日),字汝霖,汉族,浙东乌伤(今浙江义乌)人,宋朝名将。刚直豪爽,沉毅知兵。进士出身,历任县、州文官,颇有政绩。宗泽在任东京留守期间,曾20多次上书高宗赵构,力主还都东京,并制定了收复中原的方略,均未被采纳。他因壮志难酬,忧愤成疾,七月,临终三呼“过河”而卒。死后追赠观文殿学士、通议大夫,谥号忠简。著有《宗忠简公集》传世。

...〔 ► 宗泽的诗(35篇)