《水龙吟 与北山觉公》拼音版

元代李孝光

  • shuǐ
  • lóng
  • yín
  • běi
  • shān
  • jué
  • gōng
  • --
  • xiào
  • guāng
  • lán
  • lán
  • 西
  • biān
  • zhǎng
  • sōng
  • qiān
  • chǐ
  • shēng
  • zǒu
  • fēng
  • chuī
  • xiāng
  • yún
  • shēng
  • yōu
  • shù
  • quán
  • míng
  • quē
  • zhòu
  • xiào
  • shān
  • wēng
  • kàn
  • shān
  • yàn
  • bié
  • lái
  • hún
  • shòu
  • qiě
  • xiū
  • xián
  • zhú
  • chuáng
  • bàn
  • fēn
  • zhēn
  • jiù
  • bàn
  • chē
  • kuǎn
  • duàn
  • shí
  • shí
  • guò
  • zhú
  • fēi
  • huā
  • yǒu
  • rén
  • lái
  • wèn
  • gōng
  • míng
  • lǎo
  • kuáng
  • yáo
  • shǒu
  • xiù
  • jīng
  • lún
  • shí
  • xiāo
  • zhǐ
  • lìng
  • bēi
  • jiǔ
  • huàn
  • xiāng
  • shān
  • shì
  • shāng
  • liàng
  • tiān
  • shì
  • nóng
  • kěn
  • fǒu

李孝光简介

元代·李孝光的简介

李孝光

李孝光(1285~1350),元代文学家、诗人、学者。初名同祖,字季和,号五峰,后代学者多称之“李五峰”。温州乐清(今属浙江)人。少年时博学,以文章负名当世。他作文取法古人,不趋时尚,与杨维桢并称“杨李”。早年隐居在雁荡五峰山下,四方之士,远来受学,名誉日广。至正七年(1347)应召为秘书监著作郎,至正八年擢升秘书监丞。至正十年(1350)辞职南归,途中病逝通州,享年66岁。著有《五峰集》20卷。

...〔 ► 李孝光的诗(259篇)