《刘君鼎主簿登第累年家贫犹待阙欲游章贡谒梁提刑作诗送之》拼音版

宋代王庭圭

  • liú
  • jūn
  • dǐng
  • zhǔ
  • 簿
  • dēng
  • lèi
  • nián
  • jiā
  • pín
  • yóu
  • dài
  • quē
  • yóu
  • zhāng
  • gòng
  • liáng
  • xíng
  • zuò
  • shī
  • sòng
  • zhī
  • --
  • wáng
  • tíng
  • guī
  • shōu
  • tiān
  • nián
  • yóu
  • shì
  • yáng
  • xióng
  • xiāo
  • hàn
  • yòu
  • shēng
  • xīn
  • hóu
  • mén
  • yīng
  • zhǎng
  • zàn
  • yóu
  • lǐng
  • hǎi
  • fēi
  • fán
  • què
  • shàng
  • péng
  • yíng
  • xíng
  • shū
  • biǎn
  • zhōu
  • xià
  • luó
  • huì
  • kàn
  • dān
  • zhào
  • yǒu
  • xīn
  • chú

王庭圭简介

宋代·王庭圭的简介

(1080—1172)宋吉州安福人,字民瞻,号卢溪。徽宗政和八年进士。为茶陵丞,有能政。高宗绍兴中,胡铨上疏乞斩秦桧等,谪新州,庭圭独以诗送行。绍兴十九年,坐讪谤编管辰州。桧死,许自便。孝宗即位,除国子监主簿。乾道中除直敷文阁。博学兼通,工诗,尤精于《易》。有《卢溪集》、《易解》、《沧海遗珠》等。

...〔 ► 王庭圭的诗(518篇)