《和宋中道喜至次用其韵》拼音版

宋代梅尧臣

  • sòng
  • zhōng
  • dào
  • zhì
  • yòng
  • yùn
  • --
  • méi
  • yáo
  • chén
  • cóng
  • jiāng
  • nán
  • lái
  • jiàn
  • zi
  • dōng
  • zhēn
  • wèn
  • zi
  • zhì
  • zi
  • xiōng
  • yóu
  • luò
  • bīn
  • zi
  • wén
  • ér
  • yǎng
  • qīn
  • nián
  • shǐ
  • shēng
  • cháo
  • chà
  • chà
  • péi
  • jìn
  • shēn
  • jīn
  • jiān
  • xíng
  • xiào
  • pín
  • wèi
  • jīng
  • bìn
  • gǎi
  • bān
  • zhuì
  • xīn
  • nǎng
  • shí
  • huì
  • hào
  • yǐn
  • xún
  • wǎng
  • chí
  • yuē
  • shǐ
  • wén
  • kuì媿
  • bīn
  • bīn
  • wèi
  • jiāng
  • chéng
  • qiān
  • xiāng
  • qūn
  • rán
  • ér
  • zhōng
  • shé
  • shí
  • lóng
  • lín
  • kuàng
  • zhōu
  • kǒng
  • jiào
  • xìng
  • féng
  • shùn
  • qiàn
  • chún
  • shèn
  • jīng
  • guài
  • guài
  • shì
  • duō
  • bìn
  • cán
  • liáo
  • dōng
  • shǐ
  • wèi
  • jiàn
  • 西
  • shòu
  • lín
  • chén
  • jiān
  • biàn
  • mín
  • zuó
  • lái
  • yǒu
  • zhī
  • suǒ
  • suǒ
  • fēi
  • suǒ
  • xún
  • shǐ使
  • yān
  • zhuǎn
  • héng
  • ān
  • xuàn
  • chéng
  • wén
  • yuàn
  • yòu
  • měi
  • nán
  • qiǎn
  • 鹿
  • xún
  • wéi
  • shuāi
  • nié
  • níng
  • kān
  • shì
  • jiān
  • xīn
  • shōu
  • cèng
  • dēng
  • què
  • fǎn
  • jiāng
  • bīn
  • jìn
  • jìng
  • shuǐ
  • huó
  • huó
  • màn
  • tān
  • shí
  • lín
  • lín
  • chuí
  • diào
  • hóng
  • dēng
  • mèi
  • bái
  • zhèn
  • quán
  • xìng
  • néng
  • wǎng
  • wèn
  • jīn
  • fēi
  • tóng
  • zi
  • shǎo
  • nián
  • zhèng
  • zhēn
  • zhēn

梅尧臣简介

宋代·梅尧臣的简介

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。

...〔 ► 梅尧臣的诗(1885篇)