《韩持国从富并州辟》拼音版

宋代王安石

  • hán
  • chí
  • guó
  • cóng
  • bìng
  • zhōu
  • --
  • wáng
  • ān
  • shí
  • hán
  • hóu
  • bīng
  • rén
  • chén
  • guān
  • suī
  • zhòng
  • jùn
  • hòu
  • míng
  • jiǔ
  • hōng
  • bìng
  • zhōu
  • tiān
  • xià
  • wàng
  • shì
  • wēi
  • ài
  • qiè
  • qiān
  • jīn
  • bīn
  • cháng
  • mǎn
  • yáo
  • wén
  • fēng
  • gāo
  • wèi
  • zi
  • zhì
  • qīn
  • jiāo
  • 西
  • mén
  • jiàn
  • bǎi
  • jiāo
  • zi
  • cái
  • yòng
  • shì
  • tán
  • zhě
  • wèi
  • shěn
  • jīn
  • míng
  • zhǔ
  • rén
  • ā
  • tuī
  • xián
  • wèi
  • shí
  • shì
  • ruò
  • xiǔ
  • huì
  • dāng
  • jiàn
  • hái
  • cháo
  • zi
  • zài
  • chāng
  • zāi
  • shēng
  • yuè
  • zhě
  • xiàng
  • cuī
  • nián
  • zuǒ
  • fāng
  • zhōu
  • shuō
  • jiāng
  • shàng
  • kuàng
  • shēng
  • shì
  • zūn
  • chóu
  • yǒu
  • chí
  • cùn
  • tíng
  • wèi
  • hàn
  • tāng
  • shān
  • shuǐ
  • xián
  • yuàn
  • duō
  • suǒ
  • kuāng
  • sháo
  • shí
  • shǎo
  • xiǎo
  • cháng
  • fēng
  • yóu
  • huì
  • chūn
  • xuě
  • 宿
  • tiān
  • zhù
  • huái
  • jiāng
  • hǎi
  • shàng
  • guàn
  • shí
  • xiā
  • xiè
  • 西
  • nán
  • qióng
  • mín
  • dōng
  • běi
  • jǐn
  • luò
  • shēn
  • suī
  • wèi
  • cháng
  • hún
  • mèng
  • chóu
  • jīng
  • zuì
  • suǒ
  • ài
  • yìng
  • zhú
  • duō
  • miào
  • guǒ
  • diǎn
  • dān
  • huā
  • tuán
  • xiù
  • yǎn
  • biǎn
  • zhōu
  • xìn
  • suǒ
  • guò
  • xíng
  • fèi
  • zūn
  • cóng
  • shě
  • zhī
  • shuāng
  • xuě
  • xíng
  • mǎn
  • zhī
  • néng
  • mèi
  • ruò
  • méng
  • ruì
  • zǎn
  • fāng
  • jiāng
  • zhù
  • bīn
  • jǐng
  • xiè
  • zǔn
  • ān
  • néng
  • diān
  • dào
  • jiù
  • shuāi
  • wéi
  • zi
  • suǒ
  • xiàng
  • shì
  • hǎo
  • jiān
  • dié
  • shí
  • guī
  • xiāng
  • guò
  • yóu
  • shàng

王安石简介

宋代·王安石的简介

王安石

王安石(1021年12月18日-1086年5月21日),字介甫,号半山,谥文,封荆国公。世人又称王荆公。汉族,北宋抚州临川人(今江西省抚州市临川区邓家巷人),中国北宋著名政治家、思想家、文学家、改革家,唐宋八大家之一。欧阳修称赞王安石:“翰林风月三千首,吏部文章二百年。老去自怜心尚在,后来谁与子争先。”传世文集有《王临川集》、《临川集拾遗》等。其诗文各体兼擅,词虽不多,但亦擅长,且有名作《桂枝香》等。而王荆公最得世人哄传之诗句莫过于《泊船瓜洲》中的“春风又绿江南岸,明月何时照我还。”

...〔► 王安石的诗(1607篇)