《秋居寄王相公三首》拼音版

唐代贯休

  • qiū
  • wáng
  • xiāng
  • gōng
  • sān
  • shǒu
  • --
  • guàn
  • xiū
  • chán
  • lín
  • chán
  • luò
  • zào
  • shēng
  • tái
  • hǎo
  • yōng
  • shōu
  • shí
  • qīng
  • fēng
  • zuò
  • me
  • lái
  • bǐng
  • wéi
  • cān
  • yuè
  • shè
  • zōng
  • léi
  • hái
  • shì
  • shān
  • zhōng
  • chái
  • mén
  • gèng
  • kāi
  • sōng
  • shēng
  • gāo
  • shì
  • yào
  • shú
  • huā
  • shuí
  • dào
  • quán
  • bìng
  • shí
  • yóu
  • zài
  • jiā
  • shān
  • tóng
  • chōng
  • shū
  • fěn
  • yuán
  • sǒu
  • sòng
  • yín
  • guā
  • shuí
  • fǎng访
  • sūn
  • hóng
  • tán
  • xuán
  • dào
  • xié
  • fēi
  • cháng
  • cháng
  • rén
  • zhēng
  • zhī
  • zhí
  • qióng
  • dào
  • shǐ
  • shì
  • chū
  • jiā
  • ér
  • què
  • xián
  • hóng
  • lín
  • sēng
  • bèi
  • bēi
  • zhǐ
  • yīng
  • wáng
  • xiè
  • shí
  • yǒu
  • zhōu

贯休简介

唐代·贯休的简介

贯休

贯休(823~912年),俗姓姜,字德隐,婺州兰豁(一说为江西进贤县)人,唐末五代著名画僧。7岁时投兰溪和安寺圆贞禅师出家为童侍。贯休记忆力特好,日诵《法华经》1000字,过目不忘。贯休雅好吟诗,常与僧处默隔篱论诗,或吟寻偶对,或彼此唱和,见者无不惊异。贯休受戒以后,诗名日隆,仍至于远近闻名。乾化二年(915年)终于所居,世寿89。

...〔 ► 贯休的诗(477篇)