首页 > 诗文 > 蒙山作 > 拼音版

《蒙山作》拼音版

唐代萧颖士

  • méng
  • shān
  • zuò
  • --
  • xiāo
  • yǐng
  • shì
  • dōng
  • méng
  • zhèn
  • hǎi
  • bǎi
  • qīng
  • qiū
  • jìng
  • fēn
  • ǎi
  • è崿
  • yǐn
  • tiān
  • láo
  • wǎng
  • hái
  • zàn
  • pān
  • jiāng
  • qióng
  • jué
  • chù
  • ǒu
  • míng
  • xīn
  • yún
  • hóng
  • sōng
  • shēng
  • luàn
  • fēng
  • shuǐ
  • wēi
  • míng
  • 绿
  • lín
  • yǎo
  • tiǎo
  • dān
  • dòng
  • xiān
  • niǎo
  • shí
  • wén
  • rén
  • miǎo
  • nán
  • shì
  • yān
  • duō
  • shēn
  • suì
  • xián
  • suǒ
  • zhǐ
  • zi
  • shàng
  • juān
  • fēn
  • suí
  • niè
  • xiá
  • guǐ
  • yùn
  • zhēn
  • dào
  • kuàng
  • huái怀
  • qíng
  • wèi
  • bái
  • 鹿
  • fán
  • yóu
  • huáng
  • jīng
  • shì
  • shàng
  • qiān
  • chán
  • jiā
  • zhòng
  • shū
  • shǐ
  • shǎo
  • xué
  • cóng
  • shī
  • zhuàng
  • nián
  • guì
  • shì
  • fāng
  • chí
  • guì
  • lín
  • wèi
  • xiá
  • táo
  • yuán
  • měi
  • suì
  • zài
  • xún
  • yōu
  • zāi
  • xiàn
  • mén
  • zi

萧颖士简介

唐代·萧颖士的简介

萧颖士

萧颖士(717~768年),字茂挺,颍州汝阴(今安徽阜阳)人,郡望南兰陵(今江苏常州)。唐朝文人、名士。萧高才博学,著有《萧茂挺集》。门人共谥“文元先生”。工于书法,长于古籀文体,时人论其“殷、颜、柳、陆,李、萧、邵、赵,以能全其交也。”工古文辞,语言朴实;诗多清凄之言。家富藏书,玄宗时,家居洛阳,已有书数千卷。安禄山谋反后,他把藏书转移到石洞坚壁,独身走山南。其文多已散佚,有《萧梁史话》《游梁新集》及文集10余卷,明人辑录有《萧茂挺文集》1卷,《全唐诗》收其诗20首,收其文2卷。

...〔► 萧颖士的诗(22篇)