首页 > 诗文 > 行路难 > 拼音版

《行路难》拼音版

唐代武元衡

  • xíng
  • nán
  • --
  • yuán
  • héng
  • jūn
  • jiàn
  • dào
  • bàng
  • fèi
  • jǐng
  • bàng
  • kāi
  • huā
  • yuán
  • shì
  • nián
  • jiāo
  • guì
  • jiā
  • měi
  • rén
  • lái
  • zhào
  • yǐng
  • zhuó
  • xiān
  • xiào
  • yǐn
  • yín
  • píng
  • gěng
  • fēng
  • piāo
  • sàn
  • jīn
  • nài
  • xiù
  • diāo
  • méng
  • 绿
  • tái
  • duō
  • shēng
  • dǐng
  • fèi
  • jūn
  • jīn
  • háo
  • shē
  • wèi
  • zhǎng
  • duō
  • jīn
  • xiū
  • shuō
  • biān
  • máng
  • chǐ
  • zhì
  • jìng
  • zhōng
  • tiān
  • fēi
  • bài
  • què
  • chéng
  • zhāng
  • zhōng
  • zuò
  • duō
  • yán
  • guǐ
  • xíng
  • nán
  • nán
  • zài
  • jiǔ
  • zhé
  • wān

武元衡简介

唐代·武元衡的简介

武元衡(758―815),唐代诗人、政治家,字伯苍。缑氏(今河南偃师东南)人。武则天曾侄孙。建中四年,登进士第,累辟使府,至监察御史,后改华原县令。德宗知其才,召授比部员外郎。岁内,三迁至右司郎中,寻擢御史中丞。顺宗立,罢为右庶子。宪宗即位,复前官,进户部侍郎。元和二年,拜门下侍郎平章事,寻出为剑南节度使。元和八年,征还秉政,早朝被平卢节度使李师道遣刺客刺死。赠司徒,谥忠愍。《临淮集》十卷,今编诗二卷。

...〔 ► 武元衡的诗(200篇)