首页 > 诗文 > 董节妇 > 拼音版

《董节妇》拼音版

明代王叔承

  • dǒng
  • jié
  • --
  • wáng
  • shū
  • chéng
  • dǒng
  • jié
  • xìng
  • yuán
  • shì
  • jiāng
  • 西
  • ān
  • zhī
  • yǒng
  • fēng
  • rén
  • nián
  • èr
  • shí
  • ér
  • zài
  • cóng
  • shēn
  • jié
  • shì
  • liáng
  • xiào
  • zhèng
  • zhōng
  • mǐn
  • kòu
  • kòu
  • yǒng
  • fēng
  • bèi
  • zhí
  • wàn
  • yòu
  • chí
  • āi
  • qǐng
  • qiú
  • zéi
  • shēng
  • zhī
  • huì
  • zhī
  • xiōng
  • dǒng
  • fèng
  • qiú
  • zéi
  • shēng
  • āi
  • qǐng
  • zéi
  • zhī
  • jiē
  • shēng
  • tóng
  • zhí
  • zhě
  • jīn
  • shēng
  • qīn
  • jiàn
  • zhī
  • yún
  • yǒu
  • rén
  • xiào
  • wèi
  • xiàn
  • yǒng
  • fēng
  • jié
  • zi
  • sòng
  • jié
  • shì
  • shén
  • xiáng
  • jié
  • yǒu
  • zi
  • shāng
  • shāng
  • zi
  • míng
  • xíng
  • rén
  • jié
  • sūn
  • jīn
  • nián
  • shí
  • yǒu
  • liù
  • xíng
  • rén
  • zǒu
  • qiān
  • lái
  • huì
  • zèng
  • yán
  • wèi
  • shòu寿
  • zhī
  • shòu寿
  • fēi
  • xīn
  • dǒng
  • jié
  • rán
  • yǒng
  • fēng
  • yòu
  • yuē
  • yǒu
  • liú
  • mǒu
  • luó
  • shì
  • zhě
  • zéi
  • tóu
  • jǐng
  • ér
  • gài
  • tóng
  • shí
  • mǐn
  • qiú
  • kòu
  • yǒng
  • fēng
  • xiàn
  • dǒng
  • jiā
  • yuán
  • zāo
  • bīng
  • luàn
  • wéi
  • quán
  • jié
  • quán
  • wàn
  • rèn
  • jiāo
  • qián
  • yán
  • biàn
  • zhī
  • níng
  • zhī
  • xiōng
  • yòu
  • qǐng
  • yuē
  • rén
  • cán
  • xiào
  • zi
  • bēi
  • guǐ
  • shén
  • shè
  • liè
  • jīn
  • shí
  • kāi
  • qiú
  • shēng
  • zi
  • shēng
  • shí
  • zhēng
  • tiān
  • suǒ
  • āi
  • zhì
  • qíng
  • gǎn
  • zéi
  • zéi
  • liǎn
  • shǒu
  • shuí
  • jiàn
  • zhī
  • jīn
  • xiù
  • cái
  • dǒng
  • jié
  • jié
  • xiào
  • liǎng
  • nán
  • èr
  • shí
  • shǒu
  • guǎ
  • shí
  • hán
  • jiāng
  • dòng
  • xuě
  • yún
  • yǒu
  • sūn
  • qiān
  • lái
  • wén
  • gào
  • wǎng
  • shì
  • qīng
  • páo
  • shī湿
  • zéi
  • tóu
  • jǐng
  • dāng
  • shí
  • gèng
  • yǒu
  • liú
  • jiā

王叔承简介

明代·王叔承的简介

王叔承(1537—1601) 明诗人。初名光允,字叔承,晚更名灵岳,字子幻,自号昆仑承山人,吴江人。喜游学,纵游齐、鲁、燕、赵,又入闽赴楚。叔承以其无礼贤下士之实意,赋诗离去。又客大学士李春芳家,嗜酒。春芳有所纂述,常醉卧弗应,久之乃请其归。太仓王锡爵是其布衣之交,对三王并封之议,遗书数千言规劝之,锡爵为此叹服不已。其诗为王世贞兄弟所推崇。曾纵观西苑园内之胜,作汉宫曲数十阕,流传于禁中。著作有《潇湘编》、《吴越游集》、《宫词》、《壮游编》、《蟭螟寄杂录》、《后吴越编》、《荔子编》、《岳色编》、《芙蓉阁遗稿》等。

...〔 ► 王叔承的诗(83篇)