首页 > 诗文 > 太行山放歌 > 拼音版

《太行山放歌》拼音版

明代李孙宸

  • tài
  • xíng
  • shān
  • fàng
  • --
  • sūn
  • chén
  • jūn
  • jiàn
  • shén
  • gōng
  • kāi
  • záo
  • liú
  • tài
  • xíng
  • héng
  • shān
  • zhì
  • jié
  • shí
  • 西
  • běi
  • tiān
  • qīng
  • wèi
  • wán
  • róng
  • piàn
  • piàn
  • kōng
  • shān
  • xíng
  • xióng
  • kuà
  • wèi
  • tōng
  • yàn
  • xīng
  • héng
  • fēn
  • shì
  • yǎng
  • shì
  • jué
  • pán
  • chù
  • shàng
  • tiān
  • mǎn
  • chǐ
  • shuò
  • fēng
  • líng
  • líng
  • wàn
  • hán
  • yīn
  • dòng
  • zhǎng
  • xià
  • xuě
  • huā
  • fēi
  • nán
  • wàng
  • xiān
  • shān
  • tái
  • jiǔ
  • zhé
  • rén
  • chì
  • lái
  • yuán
  • náo
  • pān
  • yuán
  • shàng
  • guò
  • zhōu
  • jiā
  • tiān
  • zi
  • wèi
  • jià
  • jùn
  • ér
  • zhì
  • zāi
  • jǐng
  • yáng
  • shí
  • yīng
  • jīn
  • wáng
  • liè
  • qīng
  • shān
  • zhōng
  • shuí
  • cóng
  • dōng
  • běi
  • gèng
  • wén
  • léi
  • shí
  • qiú
  • xiān
  • duō
  • suǒ
  • dào
  • sān
  • tàn
  • shǐ使
  • rén
  • āi
  • lián
  • xiǎo
  • cǎo
  • bié
  • luó
  • céng
  • cóng
  • kuāng
  • tiān
  • yóu
  • huáng
  • zhōu
  • 西
  • qiáo
  • shí
  • shì
  • ěr
  • dòng
  • tíng
  • péng
  • gōng
  • zāo
  • qiū
  • jié
  • jīn
  • huí
  • shàng
  • dǎng
  • jīng
  • guò
  • dùn
  • kāi
  • shēng
  • píng
  • wèi
  • jiàn
  • zhī
  • shuāng
  • móu
  • tōng
  • xuán
  • zhēn
  • yǒu
  • xià
  • cuì
  • píng
  • fēng
  • zhòu
  • jǐn
  • fēng
  • lóng
  • chì
  • hǎi
  • shàng
  • zhī
  • ōu
  • shēng
  • lái
  • liǎng
  • nài
  • xiǎn
  • guàn
  • cān
  • bào
  • xiá
  • jiāo
  • chī
  • shòu
  • zhān
  • jiǒng
  • jiāng
  • zhuì
  • dèng
  • qīng
  • rèn
  • suǒ
  • zhī
  • shēng
  • wén
  • yǒu
  • mìng
  • zài
  • tiān
  • tài
  • xíng
  • yáng
  • cháng
  • zhī
  • xiǎn
  • néng
  • rén
  • wèi
  • wàn
  • pán
  • jǐn
  • tiān
  • jiàn
  • hēi
  • zhù
  • shān
  • zhōng
  • wèn
  • tuí
  • 驿
  • wáng
  • chéng
  • wàn
  • xiāng
  • yáo
  • gāo
  • zhěn
  • shān
  • mén
  • liáo

李孙宸简介

明代·李孙宸的简介

明广东香山人,字伯襄。万历四十一年进士。教习庶吉士。崇祯间官至南京礼部尚书。性孝友廉介。诗祖《三百篇》,书法祖魏晋,草篆隶楷皆工。有《建霞楼集》。

...〔 ► 李孙宸的诗(797篇)