《赋一曲亭送赵本初待制致仕归越》拼音版

明代释宗泐

  • tíng
  • sòng
  • zhào
  • běn
  • chū
  • dài
  • zhì
  • zhì
  • shì
  • guī
  • yuè
  • --
  • shì
  • zōng
  • jiàn
  • tíng
  • yóu
  • zài
  • fēng
  • qiān
  • nián
  • zhǎng
  • gǎi
  • gōng
  • hòu
  • zhào
  • gōng
  • lái
  • shān
  • shuǐ
  • qíng
  • ruò
  • xiāng
  • dài
  • dāng
  • shí
  • zhēn
  • guī
  • huáng
  • guān
  • wèi
  • quán
  • wàng
  • zhēng
  • shì
  • jīn
  • cháo
  • táng
  • lǎo
  • hái
  • xiāng
  • réng
  • zhe
  • gōng
  • jǐn
  • jiàn
  • shuǐ
  • kuò
  • tūn
  • píng
  • jiǔ
  • chuán
  • zhí
  • dào
  • tíng
  • jiē
  • xià
  • huá
  • xiǎo
  • zhào
  • zūn
  • léi
  • yáng
  • liǔ
  • chūn
  • fēng
  • yán
  • yán
  • xìng
  • cāng
  • zhōu
  • tiān
  • tíng
  • gòng
  • xíng
  • zuì
  • lán
  • gàn
  • hàn
  • xǐng
  • mèng
  • zhōng
  • tīng
  • jūn
  • tiān

释宗泐简介

明代·释宗泐的简介

(1317—1391)明僧。浙江临海人,俗姓周,字季潭,名所居室为全室。洪武中诏致有学行高僧,首应诏至,奏对称旨。诏笺释《心经》、《金刚经》、《楞伽》,曾奉使西域。深究胡惟庸案时,曾遭株连,太祖命免死。后在江浦石佛寺圆寂。有《全室集》。

...〔 ► 释宗泐的诗(291篇)