《【双调】庆东原》拼音版

元代白朴

  • shuāng
  • diào
  • qìng
  • dōng
  • yuán
  • --
  • bái
  • wàng
  • yōu
  • cǎo
  • hán
  • xiào
  • huā
  • quàn
  • jūn
  • wén
  • zǎo
  • guān
  • guà
  • néng
  • yán
  • jiǎ
  • liáng
  • móu
  • zi
  • háo
  • zhāng
  • huá
  • qiān
  • shì
  • fēi
  • xīn
  • qiáo
  • huà
  • huáng
  • jīn
  • xiāo
  • wēn
  • róu
  • xiāng
  • xún
  • cháng
  • dào
  • qīng
  • chūn
  • guò
  • le
  • zhū
  • yán
  • jiàn
  • lǎo
  • bái
  • diāo
  • sāo
  • dài
  • qiáng
  • zān
  • huā
  • yòu
  • kǒng
  • bàng
  • rén
  • xiào
  • nuǎn
  • chéng
  • jiào轿
  • chūn
  • fēng
  • shì
  • qià
  • hán
  • shí
  • yǒu
  • èr
  • bǎi
  • chù
  • qiū
  • qiān
  • jià
  • duì
  • rén
  • jiāo
  • xìng
  • huā
  • rén
  • fēi
  • liǔ
  • huā
  • yíng
  • rén
  • xiào
  • táo
  • huā
  • lái
  • wǎng
  • huà
  • chuán
  • yóu
  • zhāo
  • zhǎn
  • qīng
  • guà

白朴简介

元代·白朴的简介

白朴

白朴(1226—约1306) 原名恒,字仁甫,后改名朴,字太素,号兰谷。汉族,祖籍隩州(今山西河曲附近),后徙居真定(今河北正定县),晚岁寓居金陵(今南京市),终身未仕。他是元代著名的文学家、曲作家、杂剧家,与关汉卿、马致远、郑光祖合称为元曲四大家。代表作主要有《唐明皇秋夜梧桐雨》、《裴少俊墙头马上》、《董月英花月东墙记》等。

...〔 ► 白朴的诗(155篇)