《被花恼(自度腔)》拼音版

宋代杨缵

  • bèi
  • huā
  • nǎo
  • qiāng
  • --
  • yáng
  • zuǎn
  • shū
  • shū
  • 宿
  • niàng
  • hán
  • qīng
  • lián
  • jìng
  • chuí
  • qīng
  • xiǎo
  • bǎo
  • wēi
  • wēn
  • ruì
  • yān
  • shǎo
  • yán
  • shēng
  • dòng
  • chūn
  • qín
  • duì
  • mèng
  • qiè
  • pín
  • jīng
  • jué
  • zhěn
  • yín
  • chuáng
  • bàn
  • chuāng
  • huā
  • yǐng
  • míng
  • dōng
  • zhào
  • chóu
  • chàng
  • lái
  • fēng
  • shēng
  • jiāo
  • xiāng
  • hùn
  • yáo
  • cǎo
  • biàn便
  • xiǎo
  • jìng
  • huí
  • láng
  • chù
  • chù
  • duō
  • xíng
  • dào
  • zhèng
  • qiān
  • hóng
  • wàn
  • jìng
  • fāng
  • yán
  • yòu
  • hái
  • shì
  • nián
  • shí
  • bèi
  • huā
  • nǎo
  • shěng
  • ér
  • jīn
  • shuāng
  • bìn
  • lǎo

杨缵简介

宋代·杨缵的简介

杨缵,字继翁,号守斋,又号紫霞翁,严陵人,居钱塘。生卒年均不详,约宋理宗淳佑初前后在世。度宗时,女为淑妃,官列卿。好古博雅,善作墨竹,好弹琴,又能自度曲。缵着紫霞洞谱传于世。周密尝道其一枝春词守岁云,最为近世所称。

...〔 ► 杨缵的诗(3篇)