《还自庐州呈孟祥用卿三首 其二》拼音版

明代娄坚

  • hái
  • zhōu
  • chéng
  • mèng
  • xiáng
  • yòng
  • qīng
  • sān
  • shǒu
  • èr
  • --
  • lóu
  • jiān
  • shuǐ
  • suō
  • yóu
  • hàn
  • jiāng
  • shì
  • gāo
  • gèng
  • wēi
  • zhōu
  • shī
  • chén
  • jiāng
  • làng
  • shū
  • xiǎn
  • jié
  • tān
  • zhǐ
  • chǐ
  • chū
  • yǎo
  • ǎi
  • zhōng
  • fēng
  • dìng
  • nǎi
  • shǎo
  • cháo
  • guò
  • wàng
  • shān
  • 宿
  • guā
  • méi
  • chéng
  • dào
  • jiāng
  • nán
  • kàn
  • yún
  • wèi
  • guī
  • xīn
  • zhǎng
  • yān
  • tīng
  • jiāng
  • liú
  • shēng
  • lǎo
  • shǎo
  • shēn
  • guī
  • lái
  • zhǎng
  • fēng
  • nián
  • wǎng
  • jiàn
  • shuāi
  • liàng
  • shěn
  • tōng
  • rén
  • jiàn
  • chī

娄坚简介

明代·娄坚的简介

苏州府嘉定人,字子柔。经明行修,学者推为大师。隆庆、万历间贡于国学。不仕。工书法,诗清新。晚年学佛,长斋持戒。有《吴歈小草》。与唐时升、程嘉燧、李流芳三人合称嘉定四先生,诗集合刻本有《嘉定四先生集》。有《学古绪言》。

...〔► 娄坚的诗(35篇)