《许殿卿郭子坤见枉林园 其一》拼音版

明代李攀龙

  • diàn殿
  • qīng
  • guō
  • zi
  • kūn
  • jiàn
  • wǎng
  • lín
  • yuán
  • --
  • pān
  • lóng
  • míng
  • shí
  • zài
  • yīng
  • huī
  • guān
  • yōu
  • yōu
  • yǒng
  • yán
  • mìng
  • èr
  • zi
  • nǎi
  • cóng
  • yóu
  • tián
  • jiā
  • suǒ
  • yǒu
  • zūn
  • jiǔ
  • jié
  • chóu
  • móu
  • sàn
  • zuò
  • yuán
  • zhōng
  • qiān
  • hán
  • liú
  • qīng
  • mén
  • guā
  • liáo
  • qiě
  • chōng
  • shù
  • xiū
  • dàng
  • xuān
  • zhuó
  • jīn
  • nán
  • lóu
  • kāi
  • xuān
  • shān
  • yìng
  • shōu
  • yún
  • xiá
  • luó
  • yān
  • huǒ
  • lín
  • qiū
  • yīn
  • xiù
  • shǔ
  • xiǎng
  • mèi
  • tián
  • chóu
  • 西
  • wàng
  • huá
  • yáng
  • gōng
  • ruò
  • jiàn
  • qīng
  • zhōu
  • dēng
  • lín
  • xìn
  • měi
  • kuàng
  • rán
  • xiāo
  • rén
  • chóu
  • yuàn
  • jūn
  • ài
  • jǐng
  • guāng
  • duō
  • xiá
  • hái
  • xiāng
  • qiú

李攀龙简介

明代·李攀龙的简介

李攀龙

李攀龙(1514—1570)字于鳞,号沧溟,汉族,历城(今山东济南)人。明代著名文学家。继“前七子”之后,与谢榛、王世贞等倡导文学复古运动,为“后七子”的领袖人物,被尊为“宗工巨匠”。主盟文坛20余年,其影响及于清初。

...〔► 李攀龙的诗(882篇)