《之官宣城赠毅父次其韵》拼音版

宋代孔武仲

  • zhī
  • guān
  • xuān
  • chéng
  • zèng
  • yùn
  • --
  • kǒng
  • zhòng
  • lín
  • shēng
  • yùn
  • zào
  • qiū
  • chuán
  • huí
  • zhǐ
  • fèng
  • huáng
  • lóu
  • shēn
  • jìn
  • nèi
  • níng
  • yán
  • ēn
  • jiāng
  • nán
  • shuǎng
  • kǎi
  • zhōu
  • shù
  • jìn
  • chéng
  • duō
  • jìng
  • wèn
  • zhī
  • qián
  • zhèng
  • jǐn
  • míng
  • liú
  • jiā
  • guān
  • shèng
  • shǎng
  • yīng
  • nán
  • jǐn
  • gèng
  • wèi
  • yín
  • ó
  • wàn
  • chóu

孔武仲简介

宋代·孔武仲的简介

(1041—1097)宋临江新淦人,字常父。孔文仲弟。仁宗嘉祐八年进士。哲宗元祐初,历秘书省正字、集贤校理、国子司业。四年,为著作郎,论科举之弊,诋王安石《三经新义》,请复诗赋取士,又欲罢大义而益以诸经策。拜中书舍人,直学士院。八年,擢给事中,迁礼部侍郎,以宝文阁待制知洪州。坐元祐党夺职,居池州卒。与兄孔文仲、弟孔平仲以文声起江西,时号三孔。有《诗书论语说》、《金华讲义》、《芍药谱》、《内外制》、《杂文》、《宗伯集》(编入《清江三孔集》)。

...〔► 孔武仲的诗(382篇)