《简延平李公足择善》拼音版

宋代王迈

  • jiǎn
  • yán
  • píng
  • gōng
  • shàn
  • --
  • wáng
  • mài
  • rén
  • zhòng
  • xiāng
  • qiān
  • qiě
  • mìng
  • jià
  • jiā
  • yóu
  • yáng
  • xiāng
  • wàng
  • cái
  • shě
  • yǎn
  • jiè
  • wéi
  • píng
  • yàn
  • xiáng
  • gǎn
  • wàng
  • shuāng
  • xià
  • zhě
  • wén
  • qín
  • táng
  • shòu
  • jiāng
  • jiě
  • xiè
  • dōng
  • lǐng
  • qún
  • yīng
  • shèng
  • yóu
  • dāng
  • shǒu
  • xià
  • huì
  • rán
  • fǎng访
  • jiǔ
  • xiān
  • yún
  • zhēng
  • yíng
  • shí
  • wǎn
  • liáng
  • bǐng
  • zhú
  • qīng
  • bēi
  • gòng
  • mèng
  • xiāng
  • jīn
  • chà
  • lǎo
  • yán
  • chì
  • nián
  • huà
  • shī
  • jǐn
  • náng
  • xiān
  • jìng
  • wèi
  • zēng
  • jià
  • shì
  • jìn
  • guò
  • cóng
  • wèi
  • xiá
  • chū
  • chuán
  • shàng
  • bàn
  • hòu
  • xìn
  • liáng
  • duō
  • shì
  • tài
  • yún
  • yán
  • liáng
  • gèng
  • dài
  • xiè
  • gāo
  • dìng
  • rán
  • shēng
  • lái
  • wèi

王迈简介

宋代·王迈的简介

王迈(1184~1248) ,南宋诗人。字实之,一作贯之。自号臞轩居士。今福建仙游县园庄镇(旧称慈孝里)人。嘉定十年(1217)进士,经历南外睦宗院教授、漳州通判等职。为人刚直敢言,刘克庄曾以"策好人争诵,名高士责全"诗句相赠。后来他由于应诏直言,被台官弹劾而降职。淳□中,主持邵武军事务,死后追封为司农少卿。

...〔► 王迈的诗(274篇)