《石州慢 次张凝道韵》拼音版

元代许有壬

  • shí
  • zhōu
  • màn
  • zhāng
  • níng
  • dào
  • yùn
  • --
  • yǒu
  • rén
  • jiǎn
  • chén
  • xiāo
  • yàn
  • fēn
  • huá
  • rǎo
  • rǎo
  • fēng
  • dié
  • wèi
  • le
  • zhǎng
  • yòu
  • tīng
  • yáng
  • guān
  • sān
  • dié
  • píng
  • shēng
  • hǎi
  • lián
  • láo
  • luò
  • xīn
  • fēng
  • péng
  • shān
  • huí
  • shǒu
  • yān
  • xiá
  • péng
  • tóng
  • tiān
  • rèn
  • jiāo
  • míng
  • wén
  • jié
  • chóu
  • jué
  • tíng
  • bēi
  • wèi
  • wèn
  • é
  • dōng
  • shēng
  • 西
  • miè
  • yǎng
  • jīn
  • tái
  • chén
  • qiān
  • nián
  • shuí
  • jiē
  • tiān
  • kōng
  • qiū
  • lǎo
  • lán
  • nán
  • běi
  • yōu
  • yōu
  • yún
  • tīng
  • shù
  • rén
  • zhǎng
  • bié
  • xiǎng
  • jiàn
  • yín
  • shī
  • mǎn
  • jiāng
  • fēng

许有壬简介

元代·许有壬的简介

许有壬(1286~1364) 元代文学家。字可用,彰(zhang)德汤阴(今属河南)人。延祐二年(1315)进士及第,授同知辽州事。后来官中书左司员外郎时,京城外发生饥荒,他从"民,本也"的思想出发,主张放赈(chen 四声)救济。河南农民军起,他建议备御之策十五件。又任集贤大学士,不久改枢密副使,又拜中书左丞。他看到元朝将士贪掠人口玉帛而无斗志,就主张对起义农民实行招降政策。

...〔► 许有壬的诗(312篇)