《永遇乐·舟中感旧》拼音版

清代徐灿

  • yǒng
  • ··
  • zhōu
  • zhōng
  • gǎn
  • jiù
  • --
  • càn
  • yàng
  • táo
  • huā
  • rán
  • yàn
  • zi
  • chūn
  • jǐng
  • duō
  • bié
  • qián
  • liú
  • láng
  • zhòng
  • lái
  • jiāng
  • lìng
  • wǎng
  • shì
  • kān
  • shuō
  • shì
  • shuǐ
  • cán
  • yáng
  • lóng
  • guī
  • jiàn
  • yǎo
  • duō
  • shǎo
  • yīng
  • xióng
  • lèi
  • xuè
  • qiān
  • hèn
  • shān
  • háo
  • huá
  • shùn
  • pāo
  • piē
  • bái
  • lóu
  • qián
  • huáng
  • jīn
  • tái
  • pàn
  • zhǐ
  • liú
  • míng
  • yuè
  • xiū
  • xiào
  • chuí
  • yáng
  • ér
  • jīn
  • jīn
  • jǐn
  • nóng
  • hái
  • xiāo
  • xiē
  • shì
  • shì
  • liú
  • yún
  • rén
  • shēng
  • fēi
  • dōu
  • duàn
  • yuán
  • bēi
  • yàn
  • 西
  • shān
  • zài
  • chóu
  • róng
  • cǎn
  • dài
  • gòng
  • rén
  • qiè

徐灿简介

清代·徐灿的简介

徐灿

徐灿(约1618-1698),字湘苹,又字明深、明霞,号深明,又号紫言(竹字头)。江南吴县(今苏州市西南)人。明末清初女词人、诗人、书画家,为“蕉园五子”之一。光禄丞徐子懋女,弘文院大学士海宁陈之遴继妻。从夫宦游,封一品夫人。工诗,尤长于词学。她的词多抒发故国之思、兴亡之感。又善属文、精书画、所画仕女设色淡雅、笔法古秀、工净有度、得北宋人法,晚年画水墨观音、间作花草。著有《拙政园诗馀》三卷,诗集《拙政园诗集》二卷,凡诗二百四十六首,今皆存。

...〔 ► 徐灿的诗(97篇)