首页 > 诗文 > 哭荆奴 > 拼音版

《哭荆奴》拼音版

宋代廖刚

  • jīng
  • --
  • liào
  • gāng
  • píng
  • shēng
  • wéi
  • bǎo
  • zhū
  • qiǎng
  • bào
  • ruǎn
  • shì
  • wèi
  • shàng
  • tiān
  • rěn
  • qiǎn
  • róng
  • shú
  • chén
  • ē
  • yíng
  • wēi
  • jìng
  • tòng
  • zāi
  • shāng
  • shén
  • huǎng
  • ruò
  • shī
  • fēi
  • zhuī
  • wéi
  • bǎi
  • qiān
  • cháng
  • zhǎn
  • zhuǎn
  • sǔn
  • xīn
  • zuó
  • jiāng
  • guī
  • wàn
  • jīng
  • shǔ
  • lán
  • gòng
  • xiān
  • hòu
  • bǎi
  • néng
  • zhǔ
  • zhī
  • yōng
  • zuò
  • gān
  • zhǎng
  • yún
  • láo
  • jué
  • yán
  • jīn
  • hòu
  • dāng
  • yuǎn
  • xíng
  • mén
  • shù
  • zhú
  • xiāng
  • kàn
  • huái怀
  • bào
  • kōng
  • jiāng
  • lǐng
  • dàn
  • qiè
  • xīn
  • zhé
  • suì
  • lèi
  • shén
  • chōng
  • fēng
  • zhú
  • niàn
  • shēng
  • shǎo
  • jié
  • bēng
  • wèi
  • dāng
  • fēi
  • fán
  • hái
  • liào
  • liǎng
  • suì
  • wèi
  • shǔ
  • zhǎng
  • jiāng
  • piào
  • chén
  • shì
  • wèi
  • miǎn
  • zōng
  • jǐn
  • yǒu
  • cháng
  • duàn
  • qiú
  • 绿
  • qíng
  • zhī
  • dōng
  • mén
  • gǎn
  • 西
  • yào
  • shí
  • xīn
  • shī
  • shàng
  • kān

廖刚简介

宋代·廖刚的简介

廖刚

廖刚(1070-1143),字用中,号高峰居士,北宋顺昌谟武人。少时从学理学家杨时,成就了廖刚“道南高弟,绍兴名臣”的美名。廖刚一生亲历两朝荣辱兴衰,历任刑部侍郎、御史中丞、工部尚书。他持身立朝,忧国爱民,对外力主抗敌御侮、对内全力慰抚百姓;他刚正不阿,忠直抗言,令蔡京、秦桧等奸邪沮气。廖刚的精神和品格名重于天下,名扬于千古,为世代所赞颂。

...〔 ► 廖刚的诗(159篇)