首页 > 诗文 > 咏欧阳行周事 > 拼音版

《咏欧阳行周事》拼音版

唐代孟简

  • yǒng
  • ōu
  • yáng
  • xíng
  • zhōu
  • shì
  • --
  • mèng
  • jiǎn
  • yǒu
  • 西
  • běi
  • zhú
  • tài
  • yuán
  • tài
  • yuán
  • yǒu
  • jiā
  • rén
  • shén
  • yàn
  • zhào
  • xíng
  • yún
  • zuò
  • shàng
  • zhuǎn
  • héng
  • liú
  • guāng
  • zhù
  • jūn
  • jūn
  • dàng
  • yàng
  • xiāng
  • jiāo
  • huān
  • dìng
  • qíng
  • fēi
  • jié
  • niàn
  • shì
  • qīng
  • shān
  • shēng
  • biàn
  • zhōng
  • chéng
  • jiān
  • yán
  • wèi
  • tài
  • xué
  • shǔ
  • běi
  • guān
  • zhōng
  • xiāng
  • cóng
  • yán
  • chéng
  • xiàn
  • jūn
  • mén
  • bái
  • tóng
  • jūn
  • wèi
  • rén
  • rén
  • wén
  • lǒng
  • tóu
  • shuǐ
  • zuò
  • zuò
  • dōng
  • 西
  • fēn
  • jīng
  • cháng
  • qiān
  • jié
  • lèi
  • yǎn
  • shuāng
  • hūn
  • běn
  • jīng
  • shī
  • huí
  • xiāng
  • zhuī
  • pān
  • 宿
  • yuē
  • shǐ
  • guāi
  • yōu
  • chán
  • mián
  • gāo
  • ruò
  • huáng
  • wēi
  • bìn
  • chán
  • xiān
  • shǒu
  • zhěng
  • jiǎn
  • dāo
  • duàn
  • gēn
  • róu
  • qíng
  • tuō
  • shì
  • ér
  • wèi
  • suǒ
  • huān
  • suǒ
  • huān
  • shǐ使
  • zhě
  • lái
  • shì
  • ér
  • yīn
  • qián
  • wěn
  • lèi
  • shēn
  • chéng
  • wèi
  • chuán
  • fēng
  • lái
  • zèng
  • jūn
  • zi
  • yuàn
  • yán
  • wèi
  • qióng
  • quán
  • shǐ使
  • zhě
  • huí
  • mìng
  • chí
  • chí
  • bēi
  • suān
  • zhān
  • shēng
  • yán
  • xuán
  • dào
  • zǒu
  • yíng
  • mén
  • zhǎng
  • guì
  • tīng
  • wèi
  • jīng
  • shāng
  • lián
  • lián
  • yǐn
  • shí
  • āi
  • xīn
  • bǎi
  • qiān
  • duān
  • jīn
  • qíng
  • kōng
  • jīng
  • shuǎng
  • dàn
  • cán
  • āi
  • zāi
  • hào
  • rán
  • kuì
  • sàn
  • guī
  • huà
  • yuán
  • duǎn
  • shēng
  • suī
  • bié
  • zhǎng
  • nán
  • shuāng
  • hún
  • zhōng
  • huì
  • liǎng
  • jiàn
  • suì
  • wān
  • yán
  • zhàng
  • zǎo
  • tōng
  • tuō
  • qiǎo
  • xiào
  • ān
  • néng
  • gàn
  • fáng
  • shēn
  • běn
  • jié
  • yóu
  • hái
  • hòu
  • shēng
  • shěn
  • shěn
  • sàng
  • zhēn

孟简简介

唐代·孟简的简介

孟简

孟简(?-823)字几道,唐朝大臣,德州平昌(今山东德平)人。孟诜之孙,著名水利专家。祖籍汝州梁县,后寓居吴中,为吴中人所称美(李观《贻先辈孟简书》)。举进士宏辞连中。元和中,官至太子宾客,分司东都。尤工诗,善行书,元和十一年(816)书梁庚层吾撰唐经禹庙诗,见《唐书本传·金石录》。画像取自1928年修《江苏毘陵孟氏宗谱》

...〔 ► 孟简的诗(10篇)