《钟山寺避暑勉二三子》拼音版

唐代李建勋

  • zhōng
  • shān
  • shǔ
  • miǎn
  • èr
  • sān
  • zi
  • --
  • jiàn
  • xūn
  • lóu
  • tái
  • suī
  • shǎo
  • jǐng
  • shēn
  • mǎn
  • qīng
  • tái
  • shèng
  • jīn
  • sōng
  • yǐng
  • wǎn
  • liú
  • sēng
  • gòng
  • zuò
  • shuǐ
  • shēng
  • xián
  • tóng
  • xún
  • qīng
  • liáng
  • huì
  • guī
  • lián
  • shè
  • shěn
  • miǎn
  • zhōng
  • zhú
  • lín
  • zhǎng
  • ài
  • yín
  • jīng
  • àn
  • shàng
  • shí
  • chuāng
  • qiū
  • xiàng
  • qiān
  • cén

李建勋简介

唐代·李建勋的简介

李建勋[公元八七二年左右至九五二年]字致尧,广陵人。(全唐诗作陇西人。此从唐才子传)约生于唐懿宗咸通十三年,卒于周太祖广顺二年,年约八十一岁。少好学能属文,尢工诗。南唐主李昪镇金陵,用为副使,预禅代之策,拜中书侍郎同平章事。昪元五年,(公元九四一年)放还私第。嗣主璟,召拜司空。以司徒致仕,赐号钟山公,年已八十。时宋齐丘隐居洪州西山,建勋常往造谒致敬。后归高安别墅,一夕,无病而终。建勋著有钟山集二十卷,《唐才子传》传于世。

...〔► 李建勋的诗(94篇)