《和兵部郑侍郎省中四松诗》拼音版

唐代唐扶

  • bīng
  • zhèng
  • shì
  • láng
  • shěng
  • zhōng
  • sōng
  • shī
  • --
  • táng
  • yōu
  • bào
  • yīng
  • zhēn
  • sōng
  • suì
  • zāi
  • huái怀
  • chéng
  • xiāng
  • yīn
  • zhuó
  • cái
  • shè
  • cāng
  • lín
  • dòng
  • chén
  • yíng
  • cuì
  • zhǒu
  • huí
  • nèn
  • rōng
  • hán
  • fěn
  • chū
  • fàn
  • xīn
  • bēi
  • ǒu
  • shèng
  • wèi
  • zhōu
  • féng
  • shí
  • lái
  • hán
  • shēng
  • lián
  • xiǎo
  • zhú
  • jìng
  • jié
  • yīn
  • tái
  • míng
  • zōu
  • zhì
  • yíng
  • huáng
  • dòng
  • kāi
  • liáng
  • chén
  • lín
  • tiào
  • shù
  • péi
  • huí
  • hèn
  • fēng
  • shī
  • cóng
  • cái
  • hái
  • wén
  • jiù
  • diāo
  • fán
  • zài
  • zhōng
  • péi

唐扶简介

唐代·唐扶的简介

唐扶,字云翔,元和五年进士登第,累佐使府。入朝为监察御史,出为刺史。太和初,入朝为屯田郎中。十五年,充山南道宣抚使,至邓州。八年,充弘文馆学士,判院事。九年,转职方郎中,权知中书舍人事。开成初,正拜舍人,逾月,授福州刺史、御史中丞、福建团练观察使。四年十一月,卒于镇。扶佐幕立事,登朝有名,及廉问瓯、闽,政事不治。身殁之后,仆妾争财,诣阙论诉,法司按劾,其家财十万贯,归于二妾。又尝枉杀部人,为其家所诉。行己前后不类,时论非之。

...〔 ► 唐扶的诗(2篇)