《再赴襄阳辱宣武相公贻诗今用奉酬》拼音版

唐代李逢吉

  • zài
  • xiāng
  • yáng
  • xuān
  • xiāng
  • gōng
  • shī
  • jīn
  • yòng
  • fèng
  • chóu
  • --
  • féng
  • jiě
  • dān
  • jìn
  • yáng
  • jīng
  • chì
  • chí
  • jīng
  • fēi
  • wàng
  • qīng
  • shí
  • yòu
  • sān
  • gōng
  • duō
  • cán
  • lǎo
  • xiàn
  • shān
  • fēng
  • yuǎn
  • táng
  • shù
  • shì
  • nán
  • zhuī
  • jiāng
  • hàn
  • ráo
  • chūn
  • jīng
  • mán
  • mèng
  • wéi
  • lián
  • fèng
  • xiāng
  • shì
  • záo
  • lóng

李逢吉简介

唐代·李逢吉的简介

李逢吉,字虚舟,系出陇西。父颜,有锢疾,逢吉自料医剂,遂通方书。举明经,又擢进士第。范希朝表为振武掌书记,荐之德宗,拜左拾遗。元和时,迁给事中、皇太子侍读。改中书舍人,知礼部贡举。未已事,拜门下侍郎、同中书门下平章事。诏礼部尚书王播署榜。李逢吉才思俊丽,能文工诗曾与令狐楚同编者名《断金集》,今存八首。

...〔► 李逢吉的诗(12篇)