《渔家傲 其六 送吴龙津给舍擢江西少参,陵龙津使朝鲜初回,云彼国有梦予记之以诗者》拼音版

明代夏言

  • jiā
  • ào
  • liù
  • sòng
  • lóng
  • jīn
  • gěi
  • shě
  • zhuó
  • jiāng
  • 西
  • shǎo
  • cān
  • líng
  • lóng
  • jīn
  • shǐ使
  • cháo
  • xiān
  • chū
  • huí
  • yún
  • guó
  • yǒu
  • mèng
  • zhī
  • shī
  • zhě
  • --
  • xià
  • yán
  • miào
  • nián
  • qīng
  • suǒ
  • cái
  • míng
  • dòng
  • cháo
  • yáng
  • zhèng
  • ěr
  • kàn
  • míng
  • fèng
  • wàn
  • qīn
  • jiāng
  • lóng
  • jié
  • pěng
  • láo
  • chuán
  • sòng
  • dōng
  • wén
  • yǒu
  • shàng
  • shū
  • mèng
  • fèng
  • shǐ使
  • guī
  • lái
  • míng
  • zhǔ
  • zhòng
  • xīng
  • yòu
  • qiǎn
  • lín
  • zhāng
  • gòng
  • lóu
  • xià
  • wēi
  • huā
  • mǎn
  • dòng
  • qún
  • xiān
  • gòng
  • qīng
  • yáo
  • xiāng
  • sòng

夏言简介

明代·夏言的简介

夏言

夏言(1482—1548),字公谨,汉族,江西贵溪人。明正德进士。初任兵科给事中,以正直敢言自负。世宗继位,疏陈武宗朝弊政,受帝赏识。裁汰亲军及京师卫队冗员三千二百人,出按皇族庄田,悉夺还民产。豪迈强直,纵横辩博,受宠升至礼部尚书兼武英殿大学士入参机务,不久又擢为首辅。嘉靖二十七年议收复河套事,被至弃市死。其诗文宏整,又以词曲擅名。有《桂洲集》。

...〔► 夏言的诗(240篇)