《又恭和圣制古风一章》拼音版

明代方献夫

  • yòu
  • gōng
  • shèng
  • zhì
  • fēng
  • zhāng
  • --
  • fāng
  • xiàn
  • zhī
  • zhǒng
  • fēi
  • huán
  • zhōng
  • chéng
  • yún
  • lái
  • yáo
  • chí
  • gōng
  • tiān
  • wéi
  • shí
  • èr
  • tuī
  • zhǎng
  • xióng
  • jùn
  • chéng
  • ēn
  • xīn
  • míng
  • jīn
  • ān
  • lēi
  • xiāng
  • zhēng
  • róng
  • xiá
  • luán
  • jiàng
  • huán
  • tóng
  • guān
  • yǎn
  • cán
  • wěi
  • yīng
  • ān
  • jīng
  • shǐ
  • zhī
  • zài
  • zài
  • zhòng
  • huá
  • shēn
  • chù
  • chuán
  • xuān
  • tiān
  • xiāng
  • guò
  • zàn
  • xiāng
  • lòu
  • fěi
  • suǒ
  • néng
  • biān
  • bào
  • zhǔ
  • yǒu
  • xīn
  • jūn
  • chén
  • guì
  • gǎn
  • wàng
  • tāng
  • pán
  • xīn

方献夫简介

明代·方献夫的简介

(约1486—1541或1544)明广东南海人,初名献科,字叔贤,号西樵。弘治十八年进士。正德中授礼部主事,调吏部员外郎,旋从王守仁问学,谢病归西樵山中,读书十年。嘉靖初还朝,以议大礼称帝意,骤进少詹事。累官吏部尚书武英殿大学士,入阁辅政。持论和平,而舆论视为奸邪,连被劾。又见帝恩威不测,三疏引疾归。有《周易传义约说》、《西樵遗稿》。

...〔► 方献夫的诗(201篇)