《酬欧阳舍人寄题醉翁亭诗》拼音版

宋代张方平

  • chóu
  • ōu
  • yáng
  • shě
  • rén
  • zuì
  • wēng
  • tíng
  • shī
  • --
  • zhāng
  • fāng
  • píng
  • běn
  • gāo
  • yáng
  • xìng
  • gài
  • shū
  • zhuō
  • kān
  • tiān
  • zi
  • bàng
  • mìng
  • lìng
  • cái
  • huī
  • chū
  • chéng
  • míng
  • yuán
  • niǎo
  • suì
  • chāo
  • shān
  • zhōu
  • shì
  • xiàng
  • xiāo
  • xián
  • xún
  • láng
  • xié
  • yún
  • lán
  • zhōng
  • wén
  • chán
  • yuán
  • yōu
  • tíng
  • duì
  • qiú
  • qiāng
  • yàn
  • chù
  • huán
  • pèi
  • qīng
  • líng
  • fàn
  • qín
  • zhī
  • jūn
  • duō
  • zuì
  • guī
  • ān
  • zuì
  • zhōng
  • qiǎn
  • xíng
  • hái
  • míng
  • xìn
  • fēng
  • qīng
  • cāng
  • yán
  • zuò
  • fǎng
  • míng
  • shī
  • sōng
  • zhú
  • pái
  • huái
  • wàng
  • hán
  • yuè
  • xié
  • jiǔ
  • pín
  • lái
  • yóu
  • xíng
  • dài
  • shān
  • huā

张方平简介

宋代·张方平的简介

(1007—1091)应天宋城人,字安道,号乐全居士。仁宗景祐元年举茂才异等科,复中贤良方正科。历知昆山县,通判睦州。西夏入犯,上平戎十策。历知谏院,论建甚多,主与西夏讲和。累进翰林学士,拜御史中丞,改三司使。出知数州府。英宗治平中召拜翰林学士承旨。神宗即位,拜参知政事,反对任用王安石,极论新法之害。以太子少师致仕。既告老,而论事益切,于用兵、起狱尤反复言之。卒谥文定。有《乐全集》。

...〔► 张方平的诗(222篇)