《隐静分题得静字》拼音版

宋代章甫

  • yǐn
  • jìng
  • fēn
  • jìng
  • --
  • zhāng
  • píng
  • shēng
  • ài
  • xián
  • duō
  • bìng
  • biàn便
  • jìng
  • měi
  • wèi
  • lín
  • xià
  • yóu
  • ruò
  • zuì
  • ér
  • xǐng
  • shān
  • céng
  • dēng
  • dāng
  • shǔ
  • máo
  • lěng
  • xiāo
  • huán
  • pèi
  • shēng
  • jīng
  • chuáng
  • yǐng
  • fēng
  • gāo
  • rén
  • xiù
  • yǐng
  • jià
  • nán
  • jiǔ
  • liú
  • zhù
  • dàn
  • é
  • qǐng
  • bié
  • lái
  • sān
  • shí
  • zài
  • wǎng
  • wǎng
  • mèng
  • qīng
  • jìng
  • cóng
  • gōng
  • zài
  • lái
  • gòng
  • chūn
  • yǒng
  • píng
  • gāo
  • qiè
  • yōu
  • shì
  • shēn
  • shěng
  • rán
  • dēng
  • zhàn
  • lín
  • shuǐ
  • yuè
  • xīn
  • míng
  • xìng
  • lán
  • xià
  • shān
  • miào
  • chù
  • xīn
  • lǐng
  • xiǎo
  • shī湿
  • lán
  • chōng
  • qián
  • lǐng

章甫简介

宋代·章甫的简介

(1045—1106)建州浦城人,徙居苏州,字端叔。神宗熙宁三年进士。调临川尉,移知寿春。进所著《孟子解义》,除应天府国子监教授,改著作佐郎。元丰中知山阴县,监左藏北库。哲宗朝通判宿州,复除开封府提举常平等事。徽宗即位,知虔州。崇宁初为都官郎中,时立元祐党籍,乃上言元祐臣僚因国事获罪,不应刻名著籍,禁锢子孙。坐忤宰相曾布,降官知泰州。后提举舒州灵仙观以卒。

...〔 ► 章甫的诗(435篇)