《念奴娇(再用韵伤春)》拼音版

宋代吴季子

  • niàn
  • jiāo
  • zài
  • yòng
  • yùn
  • shāng
  • chūn
  • --
  • zi
  • huā
  • luò
  • fēng
  • chū
  • dìng
  • wēi
  • lán
  • zhōng
  • qíng
  • chóu
  • chú
  • rěn
  • jiǔ
  • wèn
  • chūn
  • chuī
  • luò
  • yóu
  • chén
  • zěn
  • rèn
  • dài
  • lèi
  • hóng
  • zhuāng
  • niān
  • jǐn
  • dào
  • yàn
  • xián
  • chūn
  • jiāng
  • juān
  • huàn
  • nián
  • nián
  • hèn
  • fāng
  • cǎo
  • rén
  • chóu
  • shén
  • shēng
  • mèng
  • huáng
  • liáng
  • zhěn
  • qiě
  • fáng
  • kuáng
  • zuì
  • chén
  • tán
  • huī
  • bǐng
  • jīn
  • píng
  • quán
  • chén
  • shuí
  • shì
  • dāng
  • nián
  • háo
  • shèng
  • dàn
  • liǔ
  • rán
  • táo
  • lìng
  • qiān
  • xìng
  • wáng
  • dōng
  • liú
  • shuǐ
  • wàng
  • hóng鸿
  • méi
  • chù
  • cán
  • yáng
  • yǐng
  • xiàn
  • shāng
  • chūn
  • xìng

吴季子简介

宋代·吴季子的简介

吴季子

吴季子一般指季札。季札(前576年一前484年),姬姓,名札,又称公子札、延陵季子、延州来季子、季子,《汉书》中称为吴札,春秋时吴王寿梦第四子,封于延陵(今丹阳一带),后又封州来,传为避王位“弃其室而耕”常州武进焦溪的舜过山下。季札不仅品德高尚,而且是具有远见卓识的政治家和外交家。广交当世贤士,对提高华夏文化作出了贡献。葬于上湖(今江阴申港),传说碑铭“呜呼有吴延陵君子之墓”十个古篆是孔子所书。

...〔► 吴季子的诗(10篇)