《东海游仙歌简王学士元驭王中丞元美》拼音版

明代王叔承

  • dōng
  • hǎi
  • yóu
  • xiān
  • jiǎn
  • wáng
  • xué
  • shì
  • yuán
  • wáng
  • zhōng
  • chéng
  • yuán
  • měi
  • --
  • wáng
  • shū
  • chéng
  • tán
  • yáng
  • xiān
  • zi
  • wáng
  • jiā
  • yòu
  • cóng
  • jié
  • liè
  • cān
  • nián
  • jué
  • yān
  • huǒ
  • lóu
  • míng
  • yuè
  • hán
  • bīng
  • jīng
  • guāng
  • shè
  • tiān
  • tiān
  • chè
  • liè
  • 宿
  • qún
  • zhēn
  • xiāng
  • píng
  • qiān
  • yán
  • luò
  • tiān
  • xiāng
  • cuì
  • xiāo
  • zuò
  • shàng
  • fēi
  • shí
  • zi
  • hóng
  • kōng
  • zhōng
  • dāng
  • zhòu
  • shang
  • bái
  • cháo
  • dān
  • jiù
  • sāng
  • xiǎo
  • hǎi
  • dōng
  • jiā
  • jìn
  • péng
  • lái
  • dǎo
  • zuǒ
  • chí
  • xīng
  • jiàn
  • yòu
  • huī
  • zhǔ
  • róng
  • zhī
  • guān
  • zān
  • bǎo
  • líng
  • shé
  • rào
  • fēi
  • shēng
  • tái
  • fǎng仿
  • máo
  • lóng
  • qīng
  • niǎo
  • chéng
  • hùn
  • dùn
  • xiè
  • yóu
  • chuī
  • duàn
  • láng
  • áo
  • rén
  • shì
  • xiǎo
  • dān
  • xiá
  • tōng
  • jīng
  • yáo
  • huá
  • shuāng
  • jiá
  • táo
  • huā
  • míng
  • jiǔ
  • yuè
  • jiǔ
  • jīn
  • yàn
  • 西
  • chí
  • shǐ使
  • zhě
  • yíng
  • fēi
  • qióng
  • shǒu
  • wàn
  • zhòng
  • rán
  • qīng
  • lián
  • yōng
  • tuì
  • qiū
  • chán
  • qīng
  • shì
  • shí
  • zuò
  • cāng
  • lóng
  • lǐng
  • héng
  • kōng
  • jiàn
  • xiān
  • yǐng
  • huáng
  • bēi
  • yáo
  • chì
  • chuáng
  • zhī
  • shì
  • tiān
  • tái
  • xīn
  • chěng
  • táng
  • xué
  • shì
  • běn
  • xiān
  • guài
  • jīn
  • guī
  • chū
  • líng
  • qiě
  • kāi
  • bān
  • gōng
  • yǎn
  • yīng
  • xióng
  • duó
  • xiān
  • piāo
  • miǎo
  • rén
  • wén
  • jué
  • nǎi
  • shòu
  • láng
  • jūn
  • wén
  • zhāng
  • xìn
  • yǒu
  • shén
  • xiān
  • yuán
  • ào
  • cái
  • yún
  • què
  • zhé
  • wèi
  • jiǔ
  • kuáng
  • kuáng
  • luò
  • méng
  • zhuāng
  • cǎi
  • zhēn
  • fāng
  • cùn
  • chéng
  • qiū
  • yuè
  • zhēn
  • xíng
  • zuì
  • cáng
  • cóng
  • zi
  • jìn
  • gōu
  • shān
  • hòu
  • wǎng
  • wǎng
  • xiān
  • rén
  • xìng
  • wáng
  • piāo
  • miǎo
  • xiān
  • yǒu
  • xiào
  • qiàn
  • láng
  • wèn
  • nán
  • dòu
  • fāng
  • píng
  • zuó
  • shū
  • bǎi
  • nián
  • lái
  • bié
  • wèi
  • jiǔ
  • shí
  • xiāng
  • jiàn
  • kūn
  • lún
  • diān
  • cāng
  • hǎi
  • sāng
  • tián
  • zhòng
  • jiǔ
  • xiān
  • shēng
  • zhǐ
  • hǎo
  • shuì
  • dōng
  • fāng
  • xiǎo
  • ér
  • shàn
  • dào
  • jiǔ

王叔承简介

明代·王叔承的简介

王叔承(1537—1601) 明诗人。初名光允,字叔承,晚更名灵岳,字子幻,自号昆仑承山人,吴江人。喜游学,纵游齐、鲁、燕、赵,又入闽赴楚。叔承以其无礼贤下士之实意,赋诗离去。又客大学士李春芳家,嗜酒。春芳有所纂述,常醉卧弗应,久之乃请其归。太仓王锡爵是其布衣之交,对三王并封之议,遗书数千言规劝之,锡爵为此叹服不已。其诗为王世贞兄弟所推崇。曾纵观西苑园内之胜,作汉宫曲数十阕,流传于禁中。著作有《潇湘编》、《吴越游集》、《宫词》、《壮游编》、《蟭螟寄杂录》、《后吴越编》、《荔子编》、《岳色编》、《芙蓉阁遗稿》等。

...〔 ► 王叔承的诗(83篇)