《曾文卿数以绘事寄予韩太史道其风神秀朗解作古钟鼎款识字且醉后高吟殊胜云因赠以诗》拼音版

明代李孙宸

  • céng
  • wén
  • qīng
  • shù
  • huì
  • shì
  • hán
  • tài
  • shǐ
  • dào
  • fēng
  • shén
  • xiù
  • lǎng
  • jiě
  • zuò
  • zhōng
  • dǐng
  • kuǎn
  • shí
  • qiě
  • zuì
  • hòu
  • gāo
  • yín
  • shū
  • shèng
  • yún
  • yīn
  • zèng
  • shī
  • --
  • sūn
  • chén
  • chuán
  • wén
  • yǒu
  • měi
  • wǎn
  • qīng
  • yáng
  • qiú
  • piān
  • piān
  • xiá
  • shǎo
  • chǎng
  • měi
  • cóng
  • xuán
  • cǎo
  • shí
  • liàn
  • qún
  • shí
  • jiè
  • huā
  • guāng
  • fēng
  • qián
  • shù
  • hán
  • xiāng
  • tiān
  • bàn
  • luán
  • shēng
  • xiào
  • zhuǎn
  • zhǎng
  • yǒu
  • yuē
  • róng
  • zhī
  • dài
  • wèi
  • chí
  • yuàn
  • qiān
  • fāng

李孙宸简介

明代·李孙宸的简介

明广东香山人,字伯襄。万历四十一年进士。教习庶吉士。崇祯间官至南京礼部尚书。性孝友廉介。诗祖《三百篇》,书法祖魏晋,草篆隶楷皆工。有《建霞楼集》。

...〔► 李孙宸的诗(797篇)