《野趣居士杨公远令其子依竹似孙为予写真赠以》拼音版

元代方回

  • shì
  • yáng
  • gōng
  • yuǎn
  • lìng
  • zi
  • zhú
  • shì
  • sūn
  • wèi
  • xiě
  • zhēn
  • zèng
  • --
  • fāng
  • huí
  • ěr
  • lái
  • huà
  • gōng
  • gōng
  • huà
  • huā
  • yǎn
  • suǒ
  • shí
  • wéi
  • fēn
  • huá
  • dān
  • bǎi
  • huì
  • hōng
  • fēng
  • dié
  • róng
  • yuān
  • yāng
  • xiāng
  • jiāo
  • jiā
  • wèi
  • píng
  • zhàng
  • xiǎo
  • juǎn
  • zhóu
  • duī
  • hóng
  • 绿
  • gōng
  • shē
  • gāo
  • rén
  • piē
  • jiàn
  • xiào
  • xiǎo
  • ér
  • zhēng
  • jīng
  • kuā
  • ài
  • yáng
  • jūn
  • huà
  • shān
  • shuǐ
  • yào
  • xiōng
  • zhōng
  • yǒu
  • miào
  • dōng
  • xiá
  • yuán
  • míng
  • dòng
  • tíng
  • xiāo
  • xiāng
  • yàn
  • qiū
  • hào
  • yuè
  • míng
  • wàn
  • tiān
  • dàn
  • sǎo
  • chéng
  • qǐng
  • ěr
  • jiù
  • jié
  • jiāo
  • sān
  • shí
  • nián
  • jīn
  • lǎo
  • ér
  • guī
  • shí
  • zi
  • shì
  • shì
  • zi
  • jiē
  • shī
  • rén
  • měi
  • xiāng
  • féng
  • jiā
  • xīn
  • 西
  • fēng
  • xiāo
  • wèi
  • zi
  • xiě
  • qián
  • cháo
  • cháo
  • shì
  • zhēn
  • yán
  • huà
  • shì
  • zuò
  • shī
  • zhuàng
  • mào
  • zhī
  • wài
  • guān
  • jīng
  • shén
  • shì
  • lǎo
  • duì
  • míng
  • jìng
  • xiāo
  • rán
  • xuě
  • bìn
  • shā
  • jīn
  • tài
  • chóu
  • róng
  • běn
  • nán
  • huà
  • wèn
  • yán
  • guài
  • zhū
  • xīn
  • shú
  • zài
  • shǒu
  • yǐng
  • rén
  • jīn
  • yóu
  • shè
  • yāo
  • wéi
  • yòng
  • huáng
  • jīn
  • dài
  • xiàng
  • páo
  • pín
  • mài
  • zhǐ
  • xiāo
  • jié
  • shù
  • zuò
  • qiáo
  • wēng
  • kàn
  • shān
  • zhǎng
  • sōng
  • xià
  • yáng
  • shì
  • zuì
  • yuē
  • rán
  • xiǎo
  • yáng
  • shì
  • lái
  • qián
  • méi
  • jiān
  • gèng
  • zhe
  • háo
  • piāo
  • miǎo
  • shī
  • xiān
  • réng
  • jiǔ
  • xiān
  • féng
  • zuò
  • jùn
  • nián
  • zhí
  • dāng
  • chóu
  • bǎi
  • wàn
  • qián
  • jīn
  • yán
  • liáo
  • zèng
  • zhī
  • piān

方回简介

元代·方回的简介

(1227—1307)宋元间徽州歙县人,字万里,号虚谷。幼孤,从叔父学。宋理宗景定三年进士。初媚贾似道,似道败,又上十可斩之疏。后官知严州,以城降元,为建德路总管。寻罢归,遂肆意于诗。有《桐江集》、《续古今考》,又选唐宋以来律诗,为《瀛奎律髓》。

...〔 ► 方回的诗(1404篇)